Tay Tiến lịch sự vẫn để trên đùi hắn thì Đan Lệ lấy tay em vỗ nhẹ lên tay hắn, chọc: “À anh Tiến, thấy anh ít nói quá vậy, đi chơi vui không anh ?”
Tiến đùa lại: “Vui chứ em, đi chơi thì vui rồi. Nhất là lại được ngồi cạnh hai cô khả ái thế này. À nè, kêu anh là Tí vì tên ở nhà là vậy đó. Hmm…cũng may là tí chứ không ngồi xe này chắc hơi chật, nếu còn thêm một cô nữa không biết sao?”
Mẫn ngồi trước quay lại: “Nếu có con nhỏ kia đi thì mình kiếm xe cá mập đó anh Tí.”
Đan Lệ trợn mắt lên: “Chời, anh vậy mà tí hả ?!”
Chả là Tiến cao thước bảy mấy, nặng bảy mươi mấy kí, to con.
Nói đoạn Đan Lệ kéo dài dọng ra: “Anh Tí…”
Cả đám cười phá lên vui vẻ.
Nhờ có Mẫn là dân tua gai biết nhiều ngõ ngách cả đám trước khi đến Vũng Tàu chừng 10 cây còn ghé ăn bún nóng Hòa Long làm từ gạo tấm thơm nổi tiếng ở một quán bên đường. Và cũng nhờ quen biết nên Mẫn lấy được một phòng rộng ở khách sạn Cap Saint Jacques nằm ngay trên đường Thùy Vân. Lúc lên phòng để cất hành lý thì Tiến thắc mắc hỏi: “Ủa, năm người, có hai cô gái mà chỉ lấy một phòng thì sao tiện ?” Tiến cười hô hố bảo: “Lấy thêm một phòng nữa sát cạnh cũng được nhưng phí đi anh. Mình đi chơi tối về mệt chỉ ngủ thôi, không cẩn đâu. Thì hai cô một giường, nhường anh giường kia còn hai đứa em nằm xa lông cũng được rồi. Mình là người lịch sự mà anh.” Y còn thúc thúc cùi chỏ Tiến, nheo mắt. Trong khi đó hắn thấy hai em Đan Lệ, Thủy Linh cười tủm tỉm: “Đồ quỷ không hà….”