Đan Lệ lại để ý: “Anh Tí bên Mỹ da còn trắng hơn con gái”.
Tiến: “Đâu có trắng bằng em nè”. Đâu đó hắn và em Lệ nước da trắng sêm sêm. Hắn dòm ngó kiểm tra em thì em cũng liếc mắt kiểm tra lại. Tuy da trắng nhưng nhờ chịu khó tập tành nên Tiến đô con, rắn khỏe.
Cả đám đóng đô dưới một lọng dù rồi chạy ù xuống biển nước. Mấy tay con trai không ai bảo ai chạy sau để lại tha hồ kiểm tra mông eo hai em. Tiến hào hứng mướn một chiếc jet ski đèo theo Đan Lệ lướt sóng. Thoạt đầu hứng chí hắn rồ tay ga làm chiếc ski đập mạnh xuống trườn sóng. Đan Lệ xanh mặt vội ôm chặt lấy eo hắn, ngực em áp dính vào lưng hắn. Chợt thấy quả là thiên đàng trên biển sóng, hắn mới dịu tay ga lại. Dưới ánh nắng chan hòa, gió hiu hiu, nước mát, chiếc jet ski lượn trượt nhè nhẹ, chở Tiến và Đan Lệ vòng quanh.
Thủy Linh nhát hơn thì bơi gần bờ với Mẫn và Thiệp. Lúc Tiến, Đan Lệ trở lại thì đã thấy ba người bạn kia đã an vị dưới lọng dù, có mấy bà bán hải sản đang mời hàng. Cả đám kêu ghẹ, sò nướng, hột vịt lộn. Tắm xong lên ăn thiệt là ngon. Ăn xong thiu thiu ngủ một giấc rồi lại xuống bơi tí xíu nữa. Đến cử chiều, cả đám vù đến Phở Ngon Gia Truyền Số 1 Nam Định ở phường 9, đường Nguyễn Trung Trực.
Trời còn sáng, cả đám đến bãi Lãng Du dạo mát trước khi…chơi tiếp. Bãi Lãng Du đẹp không ồn ào, tấp nập mà có vẻ mộng mơ, tĩnh lắng. Dưới ánh tà dương hoàng hôn, biển len lỏi trong các hẽm núi, ghểnh đá bên dưới, tạo nên các vũng tàu nhỏ ôm ấp những mạch nước ngầm trong suốt đang rí rách. Cả đám tản bộ ở phía trên triền núi dọc theo đại lộ Hạ Long, không khỏi trầm trồ quan cảnh bên dưới. Tiến tỉnh bơ nắm tay Đan Lệ tản bộ, em có cảm tình cũng để yên, thầm nghĩ không dè cái anh chàng Việt kiều tưởng nhát cũng “tiến bộ” ra phết.