Không biết một bên dây áo em tuột hờ xuống tay trần từ hồi nào, Đan Lệ kéo áo trước ngực xuống để lộ áo ngực. Em cười nheo mắt tiện tay cởi luôn chiếc áo ngực vất sang một bên. Trước mắt Tiến và cả đám hai trái đào tiên thật đẹp hiện ra, núm nhọn hồng hào, đào tiên căng phồng tự nhiên, không bơm tăng.
Hai tay con trai ngồi ở ghế sa lông nhao nhao lên: “Đã quá! Dzô!” Tu bia tiếp. Em Thủy Linh ngồi giữa hai gã tủm tỉm mắc cở. Thiệp đột nhiên đổ bia lên ngực áo Thủy Linh, em la làng lên rồi cũng trút đầu chai bia đang uống xuống háng Thiệp. Bộ ba ngồi sa lông tửng tửng lên ồn ào. Thiệp bảo: “Có ai lau giùm anh không nè?” Thủy Linh cười phá lên: “Để anh Mẫn lau”. Mẫn vội nói: “Í, không thèm đâu, em cởi áo đi thì anh lau giùm cho”. Thủy Linh: “Hổng chịu đâu”.
Trong khi bộ ba còn đang xô đẩy giỡn hớt thì ở mép giường Tiến đưa tay bóp bóp lấy bầu vú Đan Lệ, miệng xuýt xoa: “Vú em đẹp quá”. Em nâng hai bầu vú lên mời mọc: “Thích không anh…cho anh đó…” Không đợi mời lần thứ hai, Tiến cúi xuống hôn khẽ lên cái núm bên phải, rồi bên trái. Không còn tự chủ, Đan Lệ nằm ngữa ra, ghì đầu Tiến lên ngực mình. Hắn bóp bầu vú cho căng thêm, núm vú chĩa lên thêm, lấy lưỡi đánh núm như nhà quyền anh đang thực tập với quả bóng treo cao đàn hồi. Thỉnh thoảng còn cắn khẽ một cái làm Đan Lệ ríu người, nắm lấy đầu tóc hắn. Miệng rời vú, hôn lên ngực, lên cổ. Lưỡi liếm lỗ tai, hơi thở ấm chuyền vào em làm em càng thêm khoái cảm. Cắn nhẹ vào vành tai em làm em khẽ giật lên, vào trận đê mê.