Năm thứ 2 đại học, tôi bước vào mối tình đồng giới cậu bạn cùng phòng. Khi ấy, tôi cũng hoang mang không rõ giới tính thật của mình là như thế nào nhưng tôi thấy cậu ấy đáng yêu, đẹp trai và cực kì tâm lí. Cái cảnh sớm tối đi về gặp nhau, cậu ấy lại nói yêu tôi, cần tôi, luôn chăm lo cho tôi chu đáo, tận tình khiến tôi cảm động và cũng nảy sinh tình yêu.
Chúng tôi yêu nhau trong suốt 5 năm qua mà chưa một lần cãi nhau. Tôi thấy mình hạnh phúc khi có một người luôn hiểu và quan tâm tới tôi như vậy. Khi yêu cậu ấy, tôi đã từng nghĩ mình sẽ không lập gia đình, sẽ sống với mối tình giấu kín đó suốt cả cuộc đời. Chúng tôi cũng đã lên kế hoạch về việc phải đối phó với gia đình ra sao khi gia đình bắt lập gia đình và sinh con. Thậm chí cả chuyện xin con nuôi, xây dựng tổ ấm như thế nào chúng tôi cũng đã tính đến.
Ảnh minh họa. Gặp cô ấy tôi mới nhận ra mình khao khát có một gia đình thực sự
Nhưng rồi khi cô ấy xuất hiện, mọi thứ trong tôi đã thay đổi. Hóa ra, tôi không phải là người đồng tính như tôi từng nghĩ. Cô ấy làm cùng công ty với tôi, dịu dàng, nữ tính, ăn nói có duyên, quá ngọt ngào… Tôi bị cuốn hút ngay từ lần gặp đầu tiên, thứ cảm giác mà tôi luôn nghĩ là chỉ có thể xảy ra với người đồng giới. Từ hôm ấy, tôi si mê, tôi nhung nhớ và đắm chìm vào giấc mộng yêu đương với cô ấy. Tôi không thể nào dứt ra được nỗi ám ảnh về việc mình sẽ yêu cô ấy.