Thực sự, câu chuyện tình của em, chị có cảm giác rằng cả hai em chưa hề biết thế nào là tình yêu đích thực và dễ dãi quá với tình yêu. Nếu em yêu cô ấy chân thành, lẽ ra khi đã chung sống với nhau như vợ chồng, em nên cho cô ấy một niềm tin, một cam kết vững chắc bằng một đám cưới. Nhưng giữa lúc cô ấy hoang mang nhất, cần em chứng minh tình yêu nhất thì em lại tảng lờ, trốn tránh. Chính thái độ đó của em khiến cô mất lòng tin và quyết định ra đi.
Cuộc tình của em giống kiểu theo tình, tình chạy, chạy tình theo… Khi cô ấy níu kéo tình cảm với em thì em lại muốn dứt tình, để rồi khi cô ấy có người mới thì em lại nhận ra mình cần và yêu cô ấy.
Ảnh minh họa. Em chỉ nên chờ đợi khi cô ấy có ý thức tôn trọng mối quan hệ với em, nghĩa là cô ấy phải dọn ra ngoài sống và trong thời gian đó cân nhắc lựa chọn ai. Còn việc sống bên một người như vợ chồng và bắt người khác chờ đợi thì thật phi lí.
Còn với cô ấy, hoàn cảnh bây giờ thật khó chấp nhận. Nếu cô ấy chưa đủ yêu người mới mà vẫn đến sống với anh ta như vậy thì có phần dễ dãi. Đã vậy, cô ấy lại còn muốn một người phải chờ đợi mình trong khi mình thì sống với một người khác. Điều đó là không tốt và rất khó để chấp nhận.
Em chỉ nên chờ đợi khi cô ấy có ý thức tôn trọng mối quan hệ với em, nghĩa là cô ấy phải dọn ra ngoài sống và trong thời gian đó cân nhắc lựa chọn ai. Còn việc sống bên một người như vợ chồng và bắt người khác chờ đợi thì thật phi lí.