30 tuổi, cô cần nhiều hơn những gì được đáp ứng. Cô ngậm ngùi nhớ lại sự khinh miệt của mình ngày xưa dành cho những người đàn bà như thế. Cô khuyên anh dùng thuốc. Nhưng thảo dược hầu như không có tác dụng. Hoặc đối với cô, như thế vẫn chưa đủ.
Cô như phát dại vì đói sex. Trong người cô lúc nào cũng lổm nhổm như kiến bò, đầu óc thì không bao giờ nảy sinh ý muốn gì ngoài được “đụng chạm”. Chán anh chồng già hì hục nhưng bất lực trên người mình mỗi tối, cô lừa cho anh uống thuốc kích dục.
Vẻ hoang dại và sức mạnh khi say thuốc ở anh khiến cô đê mê. Đó là lần đầu tiên cô sống thực với bản năng của mình. Cô ước chồng mình sẽ mãi cuồng nhiệt như thế. Nhưng sau những giây phút huy hoàng, thuốc càng khiến anh mệt mỏi và suy kiệt.
Nhiều lần, cô đã lừa anh như thế để thỏa mãn cái cảm giác thường xuyên bị chồng bỏ đói sex. Cho đến khi chứng kiến thân thể anh ngày càng gầy còm suy nhược, cô mới day dứt mà buông tha.
Thương xót cho anh thì ai tội nghiệp cho cô? Trở về nằm cạnh con người không chút sức sống đó, bản năng trong cô càng cuồng nhiệt hơn. Bao nhiêu ý nghĩ đen tối đua nhau đến. Ngoại tình? Trai bao? Ly hôn?
Cô chán cái cảm giác thậm thụt đầy tội lỗi khi ngoại tình. Cô cũng thấy mệt mỏi nếu phải tìm kiếm và bắt đầu một mối quan hệ mới. Liệu quen nhau bao lâu sẽ được lên giường? Cô cũng không nỡ lấy tiền nuôi con để chăm sóc một ai khác nữa.