Em bảo, những cô gái đã đi làm lâu, sắp hết đát, nhưng nhiều kinh nghiệm, nhiều quan hệ thì bắt đầu tính đường chuyển sang làm môi giới.
Thảo Anh bước vào nghề này cũng nhờ sự dẫn dắt của một bà chị có thâm niên. Đầu tiên, khi mới xuống, Thảo Anh sẽ phải để cho một “bố mì” “check” trước, kiểm hàng, dạy dỗ về thái độ phục vụ, rồi phải uốn éo để “bố mì” này chụp ảnh, còn viết bài đăng lên.
“Bố mì” này là chỗ thân quen của bà chị kia, và phải nhờ “anh ấy” thì mới mong sớm có khách nhiều. Tất nhiên, lần phục vụ đầu tiên cho “bố mì” này là không mất tiền.
Thảo Anh bảo: “Em nhớ lần đó lắm, vì đó là lần đầu tiên em phải đi phục vụ, bước chân vào cái nghề nhơ nhớp này, đã bị vần vò cả buổi, rồi còn phải đứng thế này, đứng thế nọ không mảnh vải che thân để người ta chụp ảnh. Làm nghề này còn biết ngại, biết nhục là gì nữa đâu anh, biết ngại đã không làm cái nghề này”, Thảo Anh chua chát nói.
Bà chị đi trước cũng ngay lập tức nhắn tin cho các mối khách quen rằng “có cô em mới làm, hay lắm”, rồi Thảo Anh phải đi khách qua những mối của chị này. Mỗi “cuốc” là 400 nghìn và bà chị kia thu của em 250 nghìn.
Được ít tiền, lại thường xuyên bị ăn chặn o ép đủ kiểu, mấy lần Thảo Anh định tách ra làm một mình, tự thân vận động nhưng không dám vì sợ chị này và bố mì lên diễn đàn bêu xấu và “treo” luôn.