Tôi cũng là một học viên khá chăm chỉ nhưng cũng không tiếp thu được bài nhanh bằng Hường và Hà .Hà với Hường thì thường hay trêu tôi mỗi khi đến lớp .
Chúng tôi học tôi những ngày 2,4,6 lên thời gian gặp nhau cũng không được nhiều .Buổi tối thứ 6 , buổi học cuối trong tuần thì Hường trêu tôi
-Anh Minh ơi , sao hôm nay trông bơ phờ thế kia , chắc là vợ mắng chứ gì , ỉu như bánh đa ngâm nước thế !
Hường trêu tôi như vậy thì tôi cũng nó lại
-Anh làm gì có vợ mà sợ vợ mắng cơ chứ , mà em yên tâm đi , vợ mắng thì anh còn vui chứ không như thế này đâu , chẳng qua là anh nhớ em quá thôi , xa nhau hai ngày mới gặp được còn gì nữa
Thấy tôi nói như vậy thì Hường cũng đỏ bừng hết mặt của mình lên mà không dám trêu tôi nữa.Thấy vậy thì Hà lại tiếp tục trêu tôi với Hường
-Đấy nhé Hường , suớng thế còn gì nữa , được anh ấy nhỡ nhé , như tao thế này thì anh ấy có nhớ đâu !Hường xinh gái trắng trẻo như thế này mà không nhớ là hơi phí đấy anh Minh nhỉ
Hà đá xóay tôi như vậy làm tôi cũng hơi bị quê một chút nhưng rồi cũng nói lại với Hà luôn
-Không nhớ Hường là phụ thôi còn nhớ em mới là chủ yếu , trông xin xắn như thế kia còn gì nữa nhỉ , lại còn học giỏi nữa chứ, khi nào đến nhà anh dạy anh nhé ,
-Được thôi anh đã thích như vậy thì em cũng chiều nhưng nhớ là phải trả lương em cao cao đấy nghe chưa , nhưng mà thôi , em sợ cái Hường nó lại ghen với em lắm ,như thế này thôi mà nó đã ghen rồi đây này