Tôi không biết bà Hương má thằng Khánh bao nhiêu tuổi, nhưng nghe người ta xầm xì, từ lúc chồng chết càng ngày bà càng trẻ đẹp ra trông ngọt nước. Sau nầy tôi nghĩ trong thời gian đó bà 38, 39 tuổi là nhiều. Ở Việt Nam lấy chồng sớm là thường. Tôi thường đi chới với Khánh tới khuya ưa ngủ lại nhà nó. Có là chị Xuyến ghét tôi nhiêu thì bà Hương dành tôi nhiều dễ dãi bấy nhiêu. Nhà thằng Khánh không giàu nhưng có vài căn nhà cho thuê, nên dù chồng chết bà Hương vẫn không túng thiếu, gia đình bà sống thoải mái. Bà Hương thường cho tiền rộng rãi tụi tôi đi xi nê, ăn kem, uống cà phê. Tuy là nhà ở Việt Nam, nhưng nhà thằng Khánh có phòng riêng cho chị nó và má nó kín đáo, còn nó thì ngủ lung tung, con trai mà!Một khuya ngủ nhà nó tôi thức dậy đi đái sau hè, khi đái xong ngang qua phòng bà Hương nghe bà ho hung hắng, và có tiếng động va vào tường, tôi tưởng bà bịnh nên đẩy cửa vào xem sự tình. Nhưng khi vừa thấy mặt tôi bà Hương cười bảo: “Chả có chuyện gì đâu cháu!Châu cứ vào chơi”. Tôi ngồi xuống mếp giường hỏi: “Thím có sao không?” bà lăn qua một bên nói ” Không sao, đêm nầy sao khó ngủ quá!”Tôi thấy bà hấp dẫn trong bộ đồ mỏng, soi rõ dưới ánh trăng sáng chiếu qua cửa sổ. Tôi nghe bà nói nhỏ: “Châu ở đây nói chuyện với Thím chơi” Tôi lúng túng gật đầu, một lát bỗng bà hỏi câu làm tôi sững sờ: “Cháu đã biết đàn bà chưa!?” Tôi ấp úng, bà nói tiếp: