VN88 VN88

Cậu Hai Đức – Loạn luân 18+

Bà Chủ Quận cười nhẹ, xiết tay bạn giải thích trấn an:
– Nói thật với chị, chuyện cũng chưa có gì đáng tiếc. Nhưng mà điều cậu Đức…
– Sao? Thằng Đức con tôi đã làm gì đến nỗi chị sợ seat dữ vậy.
_ Cậu Đức đòi tối nay qua phòng tôi. Nó van xin tôi dành cho nó một đêm hạnh phúc.
– Quỉ thần thiên địa ơi. Bộ cái thằng này học nhiều quá mất trí nhớ rồi chắc.
– Không… Tôi thấy cậu Đức tỉnh táo lắm.
– Hay tại nó bị rượu hành.
– Ừ, có lẽ như thế lắm. Tôi nghe mùi rượu ở miệng cậu ấy thật nực nồng.
– Chị Quận, mong chị thương tình đừng chấp nó nha chị.
– Nếu không thương, không nghĩ tình mình àl bạn là bà con xa chắc tôi đã la lên hồi nãy rồi. Có điều tôi sợ quá, nãy giờ đâu dám ngủ, lỡ nó vô đây làm ẩu chắc hỏng biết ăn nói làm sao.
– Được rồi… Mọi sự tôi sẽ thu xếp. Dù sao tôi cũng là mẹ của nó. Tôi hỏi mà nó không nói thật tôi hứa sẽ từ nó luôn.
Bà Chủ Quận hình như đồng cảm với mối tình si của chàng trai mới lớn. Dù sao bà cũng thoả mãn tính tự cao, kiêu hãnh của người phụ nữ đẹp, nên cầm tay bà Hội Đồng nhỏ nhẹ:
– Thôi… Chị cũng đừng nên la rầu cậu Đức khiến cậu ấy thêm hổ thẹn.
– Dạ… Tôi hiểu rồi, chị Quận qua phòng tôi nghĩ nhen.
– Ủa, còn chị?
– Tôi sẽ qua đây ngủ thế chị. Nếu nó mà sàm sỡ lạng quạng mò vô, tôi sẽ dạy cho nó một bài học đạo đức ở đời.
– Thôi chị à. Lỡ ra mẹ con chị buồn giận nhau tôi áy náy vô cùng. Ví lại tôi nghĩ cậu Đức hơi say nên ăn nói lung tung vậy thôi. Chị bỏ qua đi.
– Không sao đâu chị Quận. Tôi muốn thử xem nó đã hư thân mất nết đến độ nào rồi.
Bà Hội Đồng xin bạn một ít dầu bông bưỡi sịt lên tóc, một chút hương phan để đánh nơi cổ và hai má, thay bộ đồ bà ba của bà Chủ Quận mặc bữa trước nằm vắt tay lên trán nghĩ ngợi mông lung. Càng nghĩ bà càng chua xót, vừa thương vừa giận thằng con trai làm mất mặt cha mẹ, dòng họ. Tự nhiên hai giòng nước mắt bà tuông dài ướt đẫm bên má.

VN88