VN88 VN88

Cậu Hai Đức – Loạn luân 18+

Tư Lùn ngáy ngủ, nửa mê nửa tỉnh bương bã xách đèn chạy đi rước cô mụ Năm, lúc đó cũng đương bận đỡ đẻ cho một bạn chài. Chừng Tư Lùn với cô mụ tới nơi, thì ông Năm Bo đã làm bà mụ bất đắc dĩ cho bà Hội Đồng rồi.
Con nhỏ chào đời, nặng hai ký lô rưỡi, mặt mày xinh xắn, mủm mĩm thật dễ ghét. Đã vậy, trên lưng còn có cái dấu son tơ cỡ trứng gà trông thật ngộ nghĩnh.
Bà Hội Đồng không chịu đặt tên, vì bà lâu nay chỉ mong ước rằng sẽ sanh được con trai ngờ đâu đứa bé lại là con gái. Vẻ mặt bà buồn xo. Bà tâm sự với anh Năm:
– Thiệt tình con tui đứt ruột đẻ ra, trai hay gái gì tui cũng thương hết. Ngặt một điều là tui không thể nào đem đứa con này vìa Tam Bình được. Bởi vậy tui muốn cậy nhờ anh thương cho trót mà nuôi dưỡng đứa bé này giùm tui.

Ông Năm suy nghĩ một hồi lâu trả lời:
– Tui già cả trọng tuổi biết còn khoẻ mạnh được bao lâu. Nhận con bà lỡ tui ngã lăn ra chết bất đắc kỳ tử thì lấy ai chăm sóc nuôi nấng nó. Chuyện người ta dị nghị đàm tiếu thây kệ họ.
– Anh Năm à. Đâu phải tui sợ gì thiên hạ dèm pha mà chỉ vì thằng anh nó…
– Ủa… Thằng anh nó thì mắc mớ gì mà bà sợ?
Bà Hội Đồng vụt khóc nức nở, một lúc lâu bà mới nguội ngoai tâm sự:
– Hổng dấu gì anh. Đàn bà có phút nhẹ lòng ăn năn hối hận thì đã chuốc nhuốc nhơ. Nhưng vì thương bào thai vô tội nên tui ẩn nhẫn chờ đợi ngày sanh đẻ xong sẽ giao con cho cha nó, ngặt cái ảnh chết rồi. Đem con nhỏ vìa, con trai tui nó làm nhục tui mặt mũi nào mà nhìn nó.
– Nhưng mà …

VN88