VN88 VN88

Cây Mận Sau Nhà – Truyện loạn luân 18+

Ông Bảy thở phào nhẹ nhỏm vì nghĩ rằng Mận không có mang với ổng đâu. Thầy Năm đưa một gói nho nhỏ vào tay ông Bảy rồi dặn dò :
– Đây là than thuốc uống để định thần. Còn đây là mấy lá bùa ông dán khắp nhà đi. Tôi nói trước ông chỉ an toàn khi nào ông còn ở trong nhà thôi, nếu ông bước ra ngoài trong đêm khuya thì tôi không chịu trách nhiệm.

Ông Bảy gật gù rồi cáo từ thầy Năm không quên đưa cho thầy một số tiền hậu hỷ. Trở về xóm dưới cho kịp lúc trước khi mặt trời lặn. Ông đem bùa dán khắp nhà nhất là những cửa ra vào và cửa sổ. Ông lục lọi tìm vài món trái cây ăn lót lòng rồi vào phòng đóng cửa.

Tiếng đồng hồ điểm 12 giờ đêm vang lên. Ông nằm lắng nghe động tịnh bên ngoài. Không một tiếng gió thổi, không có tiếng quào cửa, tiếng bịt bịt gì hết. Ông mĩm cười nhũ thầm : “Thầy Năm thiệt là danh bất hư truyền, bùa của thầy thật là linh nghiệm cho dù ma quỷ ghê gớm cỡ nào của không làm khó được thầy”. Ông đắt ý với cái bùa của thầy Năm thì càng tin là nó hiệu nghiệm, nên vội lấy thuốc thầy đưa mang ra uống để an thần dễ ngủ. Ông uống được một lát thì liêm diêm đi vào giấc ngủ. Ông ngủ rất an lành không mộng mị, trên môi ông còn nở một nụ cười.

Chuông đồng hồ điểm ba giờ sáng, ông chợt bừng mắt thức dậy. Ông thấy trong người nóng ran và rất khó chịu bức rức. Hai mắt ông hoa lên, ông thấy khói bay mịt mù mờ cả căn phòng. Ông nhỏm người dậy để định rõ chuyện gì xảy ra, thì ông ngưởi được một mùi hoa mận thoang thoảng khắp phòng. Cái mùi thật dễ chịu, kích thích. Ông bỗng thấy cái gì đó cồm cộm nơi phía dưới mới hay là ông đang động tình bức rức khó chịu. Ông nhắm mắt lại thật chặt để xua đi cơn dục vọng đang len lỏi vào giữa tim gan của ông. Ông lăn qua rồi lộn lại. Hình ảnh trần truồng của Mận như cứ đập vào trí của ông. Ông không thể cưỡng chế lại được nữa rồi.

VN88