VN88 VN88

Cháu Vợ – Truyện Loạn Luân giữa Dượng và cháu gái 18+

Con nhỏ kéo quần xuống rồi nằm ngả ngữa lên bàn, hòn đảo được nổi lên, hai mép hở ra. Thú thật lúc đó tôi muốn đút vào lắm, nhưng sợ vợ về bất tử lại thôi. Tôi giả vờ đưa tay vào sờ, rồi dùng ngón tay trỏ quẹt một miếng đưa lên mũi. Tôi dư biết nó có mùi gì, nhưng tôi phải làm vẻ mặt căng thẳng. Con bé đưa mặt và chim nhìn tôi chờ đợi câu phán xét.
– Không ổn rồi, ngày mai dượng sẽ đưa con đi khám bệnh, nhưng con đừng cho dì Út biết, bả la chết.

Con bé tin lời và làm theo răm rắp. Tôi muốn đưa con bé đi đến Bác sĩ bạn tôi để cắt đi màng trinh. Các bạn đừng nghĩ là tôi khùng, tôi ác, vì trước sau con bé cũng bị rách, nhưng nếu để tôi đút vào làm rách, con bé sẽ đau lắm, còn khi phẩu thuật, đó là tại con bé bị bệnh nên phải làm vậy, hơn nữa ít đau, mai mốt nếu tôi có đút vào thì con bé sẽ không bị đau, cũng là chuyện thường tình?! Công việc xảy ra êm dịu hoàn toàn theo ý muốn và sự sắp đặt của tôi. Con bé không hề biết mình bị cắt màng trinh, giờ đây cái lỗ rộng, tôi làm dễ dàng hơn. Tôi cưng chìu con bé, dành mọi sự ưu ái cho nó, đó cũng là lẽ thường, vợ tôi cũng mong tôi đối xử với cháu vợ như vậy. Tôi còn bàn với vợ không cần nhận viện trợ để nuôi con nhỏ nữa, mà chúng tôi tự lo, vợ tôi đồng ý mà không hề nghi ngờ, còn lòng trong trắng của con bé càng nhìn tôi kính nể hơn, thương yêu hơn, nũng nịu hơn nếu đi ra ngoài mà không chở được vợ con theo thì con bé cũng đòi đi. Những lúc ấy, nó ôm tôi như vợ ôm chồng, còn tình tứ hơn nữa. Thú thật tôi không hề đoán ra là con bé nghĩ gì, ngoài tình dượng -cháu có còn tình gì khác không, nhưng gần đây con bé không hề từ chối bất cứ chuyện gì tôi dành cho nó, và cũng không hề phản ứng mỗi khi tôi đòi hỏi được ôm ấp. Mỗi khi vợ tôi phàn nàn chuyện gì, nó còn lên tiếng bênh vực, tôi thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi cũng đã tập cho nó hôn môi, nút lưỡi, mới đầu nó còn phản ứng nhẹ, nhưng dần dà nó quen, coi chuyện đó cũng là thường tình, chỉ còn chuyện tôi đút vào là chưa, tôi muốn đợi đến lúc chín mùi. Đó là vào một chiều nọ, khi tôi vừa về đến nhà thì con bé nói :
– Bà ngoại bị bệnh nên dẫn cu Tí về trước hồi trưa, dì bảo ngày mai dượng đưa con về sau

VN88