Tôi đã thấy hai quả vú lủng nhủng của chị thì bắt nhịn làm sao nổi. Nên mặc chị ép co, tôi mạnh bạo vùng gỡ tay chị ra. Hai chị em kẻ vật người chống nên đeo nhau trèo trẹo. Tôi đã khống chế banh được hai cánh tay chị và bàn tay tôi đã ôm tóm lấy mỗi bên vú của chị.
Đôi vú nuôi con nhúng nhính sữa nên mềm êm và đầy đặn quá thể, tôi ập được vào thì bóp ồm ồm. Tôi nghe rõ tiếng xọp xẹp của vải nịt vú bị vò kêu giòn tan như giấy bóng kiếng. Tôi đeo chị quá khít nên dù chị Phương chống đối vẫn không thoát. Tôi bóp hai vú mà hổn hển van xin: chị cho tôi bóp một lúc, tôi thèm quá.
Không biết mặt tôi lúc đó nghệt ì ra sao mà chị Phương chép miệng than: thèm gì mà đờ đẫn ra, thấy tội. Dù không chính thức nhận cho phép hay không, chị Phương đứng yên, tôi lợi dụng ngay, lòn thọc hai tay vào dưới áo để vò măn hai vú.
Chị Phương mặc cái áo nịt bằng vải chúc bâu mềm, dịu như sa tanh nên vú chị áp sát lên áo. Tôi vừa bóp vừa dùng đầu các ngón trỏ khảy vào núm vú thì nhanh chóng cả hai đều cứng săn vón hòn lại. Tôi chuyển vội sang ấp hai tay căng bầu vú, trong khi các ngón cái và ngón trỏ vê tròn tròn hai đầu vú cật lực.
Tôi thấy chị Phương rùng mình như bị rét và sữa ọc ra thấm ướt đầu nịt vú chây chớt. Tôi thích quá càng vê bóp nhún hai núm vú, sữa càng trào ướt nhoẹt thêm. Chị Phương lịm đi, nhón người thấp xuống để tránh những sóng lăn tăn trên đầu vú, nào dè ở tư thế này đít chị nhỏng lên hơi nhấc tôi nhón lên theo làm buồi tôi đâm uỳnh uỳnh vô bắp đùi chị.