Ánh sáng yếu dần rồi tắt ngóm trả lại cho bóng đêm sự tội lỗi cố hữu. Nhi lòn tay vào giữa đùi Toản, nàng chợt giật bắn người kinh ngạc, của Toản bây giờ to khác thường, đội hẳn lớp quần lính. Nàng quay mặt nhìn Toản nở một nụ cười thật đĩ thoã rồi nàng hối hả tìm gỡ khuy quần để lôi con vật tội lỗi ra khỏi vành móng ngựa.
Nàng ve vuốt từ đầu đến sát khoảng bụng, nắn bóp như để tìm kiếm một vật mà nàng thèm khát đã lâu. Ngón tay nàng xoáy mạnh trên đỉnh như muốn làm cho chất nước nhờn ướt đặc quánh lại. Toản vẫn không lộ một phản ứng nào trên sắc mặt dù bàn tay thon nhỏ của Nhi bóp mạnh làm cho Toản thốn người khi 2 hòn giống chạm vào nhau. Nhưng Toản phản ứng theo một cách khác, Toản kéo đùi Nhi dang rộng thêm, bàn tay trái lần vào quần của Nhi, len thẳng qua lớp vải sì líp rồi úp trọn lòng bàn tay trên mu Nhi, hơi ấm tràn ngập như cơn gió nồng phà vào cổ làm cho Nhi cong cớn cả thân hình. Ngón tay Toản xục xạo trên núm thịt nhỏ, ray rứt thậm thụt làm cho Nhi tê điếng, tay chân rời rã đến độ nàng phải bỏ tay chống xuống đất để có thể ưỡn người lên cao cho khoái cảm lắng dịu bớt. Toản thọc mạnh ngón tay vào sâu đồng thời cúi xuống hôn Nhi trên đôi môi mọng đỏ thơm ngát hương hoa đàn bà. Mọi cảm giác kích thích như đổ ập vào Nhi, mọi khoảng trống thiếu vắng như đang được khoả lấp làm cho Nhi tối tăm mặt mũi và khi Toản hôn xuống vùng ngực thơm nồng mồ hôi con gái thì Nhi không thể nhịn được nữa.
Nàng chủ động đứng dậy, kéo tuột chiếc quần đen xuống quá gối. Nàng đứng áp bụng vào tường hầm, xoạc chân giang rộng trước mặt Toản, tay nắm tóc Toản ấn vào lớp vải quần lót ướt đẫm. Thật từ tốn, Toản bám vào đôi mông săn chắc của Nhi, kéo chiếc quần lót xuống dần làm cho Nhi càng thêm khó chịu, Toản hôn chung quanh đùi, liếm nhẹ trên khoảng lông dày, cà cằm vào hai sớ thịt nóng đỏ sưng mọng rồi mới ngoáy lưỡi vào trong. Khi lưỡi Toản đánh nhịp từng hồi thì Nhi không thể ngăn nổi tiếng van xin cầu khẩn :
– Cho vào đi anh…
Và không đợi Toản trả lời, nàng kéo vai Toản đứng dậy, ôm chầm lấy Toản, Nhi đưa chân đạp vào cạnh tường hầm và hấp tấm cầm của Toản nhét vào. Trong một tư thế thật chênh vênh, nàng lắc người như để mọi sớ thịt được chà sát. Gương mặt Toản lúc này đanh lại, Toản xốc hai đùi Nhi lên cao làm cho Nhi rú lên như con vật trúng tên. Nàng quặp chặt vào hông Toản rồi lồng lộn lắc lư trong khi Toản dùng đôi tay khoẻ mạnh giập vào lưng Nhi liên hồi.
Nhi chợt câm bặt, tay chân cứng đờ rồi run lên bần bật, đôi mắt lạc thần, nàng xuất tinh ào ạt như con đê vỡ bờ, nước trắng chảy dài xuống đùi Toản. Cơn đê mê chưa dứt thì Toản đẩy mạnh Nhi ra rồi nhảy lên miệng hầm, Toản cúi xuống nắm hai tay Nhi kéo mạnh, nâng cả thân hình bé thon nhỏ của Nhi lên khỏi chiếc hầm chật hẹp, Toản vật Nhi nằm ngửa rồi phủ lên người Nhi nhấp nhô như vũ bão. Tiếng thịt đập vào nhau nghe rõ mồn một dù chung quanh bom vẫn rơi và súng phòng không vẫn nổ giòn giã.
Nhi rời rã cả người nhưng đợt nhấp thứ hai làm cho dục vọng trong người bừng sống dậy, nàng co chân vắt lên vai Toản để Toản có thể ấn vào mạnh hơn, mồ hôi cả hai vã ra ướt đẫm quện vào đất cát càng làm nổi bật làn da đùi trắng nõn của Nhi. Nàng ngửa đầu há hốc mồm để thở trong khi Toản vẫn không ngừng nhấp cho đến khi nàng xuội hai chân thì cái của Toản giật liên hồi trong nàng, nàng trân người lên để bắp thịt co lại rồi cả hai cùng xuất tinh như cơn mưa trút nước.
Tiếng bom ngớt dần rồi im bặt, vài tràng súng phòng không bắn lên rời rạc vẽ trên nền trời đen thẫm những vạch đỏ ối.
Toản xốc Khánh đi về căn nhà tập thể, Nhi lững thững bước theo như người thiếu phụ cất bước theo xe tang. Đêm nay là đêm cuối cùng Toản ngủ ở Hà Nội. Ngày mai sẽ có 1 chiếc xe đơn độc chở nặng đạn dược băng rừng. Nét mặt người lái xe lạnh như tảng băng. Không biết lần trở về tới chữ “Toản liệt” có trở thành sự thật hay có thể sẽ không có chuyến xe nào như vậy nữa….
( Đọc truyện ngôn tình hay tại TruyenFull18.com )