VN88 VN88

Chơi đồng nghiệp – truyện 18

Ngoài tiếng rên của nàng nho nhỏ bên tai hắn, nàng không dám nói ra thêm lời. Nhưng trí óc của nàng đang quay cuồng với những lời ý nghĩ riêng tư.

Quang ơi, Quang làm Hương sướng ngất luôn. Quang à, Quang có biết chị đã để ý đến em từ lúc em bước vô cửa tiệm của chị không? Chị đã giấu kín nụ cười đẹp trai của em sâu trong trái tim của chị từ lâu rồi. Và chị đã mơ tưởng tới em, người tình nhân của chị trong giấc mộng. Làm cho chị … sướng đi em. Cho chị ….. no, no, not cho chị, cho … em, yes, cho em thỏa mãn đi, Anh Quang, cho em nếm cái vị men say ngọt đắng của chuyến yêu đương ngoại tình đi. Ối, ối, ối, chắc mình chết đi mất. Nàng không còn ngăn cản được nữa, anh Tâm, em đã có lỗi với anh !!!

Nàng la thật to lên vừa cùng lúc một tiếng sấm rung trời phát ra.

Quang giật mình mở mắt sau khi nhắm lại nửa giây, ly cà phê lung lay suýt đổ ra áo. Tới bây giờ hắn vẫn còn có thể nghe thấy từng tiếng hột mưa rơi lách tách trong tai. Hắn nhìn lại cây kim đồng hồ, với tay mở đèn sáng lên trong phòng. Chỉ còn vài phút nữa là Hương sẽ tới …

… Tâm ngồi im trên ghế xe, hai cánh tay duỗi thẳng trước mặt, dựa lên trên tay lái. Hai bàn tay của chàng xiết chặt quanh vòng lái, nắm chặt đến nỗi làn da trên khớp đốn ngón tay tái lại không còn giọt máu. Tâm phải cố gắng lắm mới còn giữ được bình tĩnh, trí óc lúc đó đang rối răm kinh hoàng. Trong lúc chờ đợi, Tâm đã nhớ lại tới những kỷ niệm đẹp của vợ chồng. Tâm nghĩ đến lễ cưới ấm cúng năm xưa. Hương mặc chiếc áo dài đỏ thướt tha, trên đầu nàng đội khăn đóng vàng óng. Sau khi cắt bánh, hai người dìu nhau trên sàn nhảy, hương vị son phấn bay bổng nhẹ nhàng quanh chàng trong lúc lứa đôi quay cuồng. Tâm nhớ tới tuần trăng mật, nhớ tới lúc hai đứa nắm tay thả bộ trên mặt cát trắng ngoài bãi biển. Tâm nhớ tới con tàu thủy du lịch, nhớ tới lúc hai đứa đứng trên bong thưởng thức ánh nắng xế chiều rực rỡ trên mặt biển đại dương.

VN88