Cả ba đứa không nói năng, không cử động. Sau một vài phút, Dũng kêu tôi đi pha cà phê dùm nó.
Tôi tỉnh mộng. Thúy đưa tay lên mặt chùi hết vết khí của tôi khỏi môi nàng, rồi ôm Dũng vô lòng mỉm cười. Nó lấy tay mân mê đầu vú nàng, cúi mặt hôn cổ Thúy. Tôi tê liệt vô hồn như đang trải qua cơn ác mộng mà không tài nào thức dậy được. Đáng lẽ tôi phải nhào vô đá Dũng ra khỏi nhà chứ. Nhưng không, tôi lại kéo quần lên, lủi thủi bỏ đi như người chết ra nhà bếp.
Trong khi đợi ấm nước sôi để pha cà phê, tôi nghe tiếng hai người rên rỉ lớn trong phòng ngủ, cộng thêm tiếng ọt ẹt lò xo giường.
– ĐM nó! Tôi văng tục.
Tôi đang tính có nên rút con dao bén ra đâm chết hai đứa dâm phụ ngay tại chỗ hay không đây. Hoặc ra garage lấy bình xăng đốt mẹ luôn cái nhà, hay lấy dây điện thắt cổ mình tự vẫn cho thoát nợ…. Lẽ nhiên mấy chuyện ấy không sẩy ra, ngược lại, tôi im lặng pha hai ly cà phê, rồi lén vô phòng nhìn cái cảnh vợ tôi làm tình với người đàn ông khác.
Thúy đang cưỡi ngựa ngược trên mình Dũng. Nàng rên rỉ thật lớn. Hai tay nàng nắm lấy cổ chân Dũng, nắc lên, nắc xuống trong khi nó bóp mông, kéo eo nàng vô sát bụng nó. Sau một đợt, nàng quịu mình nằm thẳng duỗi chân ra sau, dựa mình dài lên trên hai chân Dũng, hai vú nàng ép trên cẳng nó. Hai thân mình Dũng và Thúy nhìn như cây kéo hình chữ “X”. Mông nàng nhỏm lên nhỏm xuống thật lẹ. Nàng thở dốc. Thúy lại “ra” một lần nữa.