Tám nghe thấy Bờm nói vậy thì mặt tái ngắt… miệng ấp úng nói với bà Ba:
– mẹ! ở đây không có chuyện gì, mẹ con mình về thôi.
Vừa nói chị Tám vừa vội vã kéo bà Ba ra khỏi cửa… bà Ba ngơ ngác quay lại hỏi Bờm:
– thằng Bờm vừa nói chuyện gì mà Bà không hiểu…
Bờm nhìn bà Ba cười:
– Bà hỏi chị Tám thì biết liền…
giọng chị Tám có vẻ cáu:
– biết biết cái gì… về đi mẹ…
vợ ông Ba và chị Tám đi rồi, ông Ba lúc này mới hoàn hồn thật… ông ngước mắt nhìn Bờm với ánh mắt đầy biết ơn, ông khẽ cười:
– chà chà… hôm nay ông thua trí thông minh của thằng Bờm một keo… ông nhớ cái ơn này… sẽ có ngày ông trả cho Bờm thật hậu hĩnh…
ông Ba lúng túng đứng dậy đi về… Bờm khẽ gọi:
– ông Ba…
Vừa gọi Bờm vừa chỉ vào khoá quần của ông Ba, ông Ba cúi xuống thì ngượng ngùng, lúc nãy vì vội quá ông mới chỉ mặc vội được cái quần, còn khoá chưa kịp kéo, may mà nhờ có Bờm nhắc… ông cười:
– cảm ơn thằng cu tý Bờm nhé… ông lại thua một keo nữa… ông xin ghi nhớ…
rồi ông vừa cười ha hả vừa đi về… Bờm theo sau ông Ba và đóng cổng, rồi quay vào nhà Bờm đóng khoá cửa lại… nhìn quanh vẫn không thấy Bà ngoại ra khỏi buồng, Bờm rón rén đi lại phía cửa buồng và mở cửa:
(tạm hết)
(Truyện loạn luân phê lòi và hay tại TruyenFull18.com)