VN88 VN88

Chuyện Của Lê, Loạn Luân giữa mẹ và con trai 16+

Vừa lúc đó, Lê bước vào nhà, cái không khí yên lặng của 2 người làm Lê thật hồi hộp và lo sơ.. Lê bước đến sau lưng Thu, hai tay vịn vào vai mẹ, cúi xuống hôn lên tóc Thu. Thu run run:
Đừng mà Lê, Trung nó cười cho kìa…
Lê kéo Thu đứng dậy, quay người Thu lại, dự người Thu vào cạnh bàn, hôn lên môi Thu. Thu cố đẩy Lê ra một cách yếu ớt rồi hai làn môi quấn lại với nhau. Trung ngước mắt nhìn hai người, với sự thèm muốn cự đô.. Lê đẩy Thu nằm ngửa lên bàn, Thu chống cự một cách yếu ớt:
Đừng Lê…đừng mà Lê …Lê làm gì vậy, Kỳ quá Lê, mẹ mắc cỡ lắm !
Lê nhẹ nhàng:
– Không sao đâu mẹ, mẹ cứ nằm xuống đi mẹ…
Thu nài nỉ:
Đèn sáng qúa, kỳ quá à…coi chừng bên ngoài người ta thấy bây giờ !
Lê quay lại nói với Trung:
– Mày vặn mấy cái blind (tấm màn che cửa sổ) xuống đi Trung, dimmer (vặn mờ) cái đèn lại 1 chút nữa !
Trung đứng dậy làm theo li Lê rồi trở về ngồi lại chỗ cũ. Thu vẫn ngượng ngùng:
– Lê làm gì vậy Lê, đừng làm mẹ sợ mà Lê !
Lê trấn an mẹ:
– Không có gì đâu mẹ, Lê chỉ làm cho mẹ thích thôi…mẹ nằm xuống đi !
Lê kéo Thu nằm lên trên bàn, môi vẫn không rời môi Thu, hai người quấn lấy nhau, Thu nói nhỏ bên tai Lê:
– Trung nó nhìn thấy kìa, kỳ quá Lê…
Lê nói đứt quãng:
– Kệ nó mẹ…cho nó nhìn một chút không sao đâu, nó muốn được nhìn thấy mẹ mà.
Thu nằm im sợ lạnh toát cả chân tay, nàng vừa sợ vừa thích thú chờ đợi một chuyện gì đó, nước nhờn từ âm đạo nàng bắt đầu toát ra. Trung nhìn Thu nằm ngửa trên bàn và Lê đang hôn mẹ, Trung không chịu được nữa, cặc Trung cứng ngắc trong lớp quần, người Trung lạnh toát cảnh tượng hai người hôn nhau, nhất là người đàn bà mà Trung thèm muốn từ lâu nay làm Trung tê rần cả người. Thân thể người đàn bà mà Trung mong muốn đang ở ngay trước mắt Trung, chiếc váy hở mộp phần chân Thu với những ngón chân thật nhỏ , mọng nước, mong manh. Móng chân sơn màu hồng nhạt thật hấp dẫn va một phần bắp chân trắng mịn màng. Bàn tay Trung từ từ di chuyển đặt lên lớp vải trên đùi Thu. Thu cảm thấy những ngón tay lành lành di chuyển trên đùi mình, bàn tay mà Thu biết chắc la không phải của Lê. Nàng run lên trong một trạng thái vừa sợ sệt, vừa thích thú một cách kỳ lạ.

VN88