Sau hai tuần trải qua một kì nghỉ hè thú vị với trò chơi bí mật, mình phải trở về thành
phố. Chia tay anh họ, mình cảm thấy buồn lắm, trong lòng cứ ước ao đc ở lại thêm và thầm mong rắng hè năm sau mau tới để có thể được cùng anh họ chơi trò chơi đó. Con nít thì mau quên, thế nhưng cái ấn tượng về trò chơi bí mật dường như quá sâu đậm nên mình cứ nhớ mãi. Có lúc cảm thấy bức rứt khó chịu trong người, mà sau này mới biết đó là nứng, mình tự lấy tay day day lên quần sịp, hệt như anh họ đã làm, dù cảm giác k thích bằng, nhưng cũng làm mình cảm thấy khá hơn. Mình có một nhỏ bạn học chung mẫu giáo, tên Thùy, nhưg nhà gần nhau nên đến khi lên cấp một mình vẫn thân với nhỏ. Nhỏ người ốm, da ngâm đen, mẹ mình thường trêu là nhỏ suy dinh dưỡng, so với mình thì nhỏ ốm hơn nhiều lắm, dù mình lúc đó cũng chỉ roi roi người. Mình thường sang nhà nhỏ Thùy chơi, vì nó mồ côi cha, một mình mẹ nó nuôi hai chị em, nên làm việc suốt ngày không có ở nhà.
Chị nó thì học hai buổi, trưa về nhà nấu cơm rồi lại đi, còn nó và mình chỉ học một buồi thôi, nên mình thường xin phép mẹ sang chơi với nó cho đỡ buồn. Một buổi chiều, mình sang nhà nó chơi. Nó vừa thấy mình ở cửa đã lôi ngay vào nhà rồi đẩy mình lên lầu. Nó nói nhỏ: _ lại đây nè, mày phải im lặng nghe hông. Cúi đầu xuống tí. Nó lôi mình tới gần cửa sổ, nhìn hé qua khe hở giữa hai cánh cửa gỗ, mình thấy một ông khoảng ba mươi, ngồi lên bà chị điên cạnh nhà nhỏ Thùy. ( Bà chị đó k hẳn là điên, nhưng hơn hai chục tuổi mà cứ ngu ngu ngơ ngơ, lúc nào cũng cười hề hề như con nít. Bả sống với chị ở giá,bốn chục tuổi mà không có chồng, nhưng chị bả bận rộn lắm, chẳng lúc nào ở nhà, nên bà điên này hay lang thang trong xóm.)Ông đó cứ nhổm lên nhỏm xuống trên người bà chị điên, mắt thì lim dim, miệng nói những từ không nghe rõ. Mình nhớ lại gương mặt anh họ lúc chơi trò bí mật cũng hệt như vậy. Tự dưng mình lại cảm thấy cảm giác lạ lẫm kia. Nhỏ Thùy khều mình. _ Ổng làm gì bà đó vậy mày? Mình cũng không biết đó là gì, nên nói bừa. _ Hai người đó chơi trò bí mật đó. _ trò bí mật là gì?! _ là trò chơi vui lắm, nhưng không đc nói ai cả, nói ra sẽ mất vui ngay. Mày muốn thử không? _ tao muốn. Nhưng phải làm sao? _ Dễ ẹc, mày tụt quần ra đi, nằm xuống giường tao chỉ cho. Nó bạn nghe theo, lẹ làng tụt quần xuống.Công nhận (theo trí nhớ của mình) da nó đen thì chim nó cũng đen nốt, mà còn ốm nhom nhìn tương phản lại với con chim mũm mĩm, múp míp trắng trẻo của mình. Mình lấy tay xoa xoa cho nó hệt như anh họ đã làm và hỏi câu hệt như anh đã hỏi: _ mày thích không? _ ừh thích. Mình cũng tụt quần ra, bảo nó xoa xoa cho mình. _ Sao tao thấy ông đó đè lên ng bả mà mày. – nhỏ bạn hỏi. _ Tao không biết nữa.