VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Mắt tôi nhìn chàng, tay tôi bắt đầu cổi áo, phơi bộ ngực căng đầy nhựa sống. Rồi đến chiếc quần ngủ, cũng được tôi tuột ra khỏi hai chân. Louis van đứng đó cạnh giường. Tôi chồm lên, quỳ trên giường, nâng nhẹ cặc chàng lên, ngắmtha thiết. Nó lớn và dài kinh khủng. Hèn chi chị Marie chẳng nói toạc ra rằng, chỉ có Tây đen mới là những người có thể thỏa mãn sinh lý cho phái nữ. Hình như Louis không tin tôị là gái giang hồ. Chàng hỏi tôi:
– Sao Mimi nhìn kỹ của anh thế? Xưa nay chưa từng thấy của ai như thế sao?
– Chưa. Vì em không phải là gái đĩ.
Chàng nâng mặttôi lên, nhìn một lúc, rồi nói ngay:
– Anh đoán không lầm mà. Tiếng Pháp của em là người có học. Cách em cười, cái cầm tay, cái hôn môi… làm anh suy nghĩ. Và’căn nhà sang trọng này nữa. Có
điều gì bí mật không? Mimi?
– Có Điều bí mật đó là em cần một người da đen. Em cần thỏa mãn tận cùng sinh lý. Chỉ có vậy. Anh có làm được việc đó cho em không?
Louis cười nhẹ, rồi xốc tôi lên nằm ngang mặt chàng, nói dõng dạc:
– Người da đen của anh chỉ hãnh diện mỗi điều đó mà thôi. Hình như trời đất công bằng, đã ban cho Da đen cái vũ khí tuyệt vời đó. Da đen hãnh diện khắp toàn cầu, cũng nhờ ưu điểm đó. và bị da trắng chèn ép, kỳ thị cũng chỉ vì mỗi cái ưu thế đó. Đàn bà da trắng ở Pháp ngày càng đổ xô đi tìm chồng da đen. Đêm nay, anh biết những ấn tượng xấu của em về da đen sẽ tiêu tan. Nhường cho những thán phục, ngợi nghen Người Da đen Louis.

VN88