VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Nằm dưới, mẹ tôi chỉ còn phản đối gần như lấy lệ, yếu dần, yếu dầu. Louis bẩt đầu nắc êm êm. Hai tay mẹ tôi buông thõng, thay vì cứ đẩy Louis cho bằng được. Để ý tôi thấy hai bàn chânbà hơi triển mạnh ra, diễn tả cảm giác thích thú đang dậy trong cơ thể bà. Louis nắc mạnh dần, mạnh dần. Lò xo chiếc giường đồng đắt tiền của mẹ tôi kêu cút kít. Tiếng cặc Louis va chạm nước lồn bà, rồi tiếng âm ư rên nhỏ của mẹ vang iên… Tạo căn phòng không khí vô cùng dâm đãng, kích thích. Bấy giờ, để ý, tôi thấy cánh cửa phòng hãy còn mở toang.

Louis hạ môi xuống hôn nồng mẹ tôi một cái dài mấy phút. Bà trân người, níu chặt cổ Louis. Bà diễn tả đúng cái phảnứng của May Bridge. Đã thế, cặp mông của bà xàng qua lại kịch liệt. Cả đôi chân của bà nữa, quấn tréo, giữ không cho Louis rời bà nửa phân. Bà rên khẽ:
– Louis, em không còn xem anh là thằng mọi da đen nữa. Cặc anh làm em quên chồng em, quên luôn nhân tình, và tất cả. Sao anh không chờ chồng em đi vắng rồi mò vào giường em, mà phải đè ngay giữa rùng vậy hả anh? Cặc anhđịt sướng không tả nổi Louis ơi.
– Mình đang địt nhau trên giường đây, em không biết sao? Louis nói.

Nói xong, Louls đưa hai chân mẹ tôi lên vai chàng. Tay chàng bợ cao mông bà lên. Chàng quỳ, nắc tới rầm rầm. Mẹ tôi lắc lư cái đầu. Mất nhắmhíp, mồm la vang cả căn phòng:
– Trời ơi, chết con, sau trận này con còn biết lấy ai nữa đây hở Giời? Cặc của anh d~i quá cỡ Louis ơi. Nó dộng thốn tận trong đáy lồn em. Sao nó có thể dài quá thế hả anh? Anh xin giải ngũ được không? Về đây em nuôi trong nhà này, tha hồ đụ suết ngày. Em mê đụ hơn tất cả mọi thứ trên đời, Louis ơi. Anh không cần phải địtkiểu nào khác. Chỉ mỗi kiểu này, hồn em cũng lên mây, người yêu ơi!

VN88