VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Vừa lúc đó, hai chị tôi đi xem hát về, nghe mẹ tôi rên bằng tiếng Pháp, thì đứng lại ngay cửa phòng, nhìn vào. Họ rất ngạc nhiên, sao tự nhiên có chàng Tây đen đè địt mẹ tôi dữ tợn thế. Hai chị vội ngồi xuống, nấp bớt mình bên cánh cửa, quan sát. Khi thấy mẹ diễn tả nỗi sung sướng cực điểm, chị Ngọc cũng chu cặp môi lên mà hít hà, sướng theo. Còn chị Loan, chịu không ngổi, bò sát xuống, vào cuối giường mẹ tôi, để nhìn cho rõ.

Thật không còn cảnh tượng nào khích động, khêu gợi hơn thế nữa, nhất là hai chị đã từng ngủ với Tây trắng. Mẹ tôi nhớ lại cảnh “quậy cà phê” mà Louis đã làm cho tôi khi nãy, nên bà nói:
– “Café Au Lait” đi Louis. Lúc nãy nhìn anh tặng cho Mimi màn đó, em mê chết đi được. Buồi anh lớn mà làm món ấy, chỉ có chết thôi. Nhanh đi anh!

Louis rút cặc ra. Bắt mẹ tôi banh rộng cái háng. Chàng cầm cặc quậy mạnh miệng lồn. Mới có ba bốn vòng, mông đít bà nhảy tưng tưng lên, hai tay tự bóp
vú rồi la như nhà cháy:
– C’est fonnidable. C’est merveilleux. Merci Louis.
(Ôi sướng quá. Ôi tuyệt vời quá. Cám ơn anh, Louis).
Mấy cô con gái tôi mà nhìn thấy cảnh này, thế nào cũng tìm Tây đen về cho nó địt thôi.

Cuộc đời đang yên vui. Mẹ con chúng tôi đang “hạnh phúc?’ Hết Tây trắng đến Tây đen, rồi Marốc gạch mặt. Không còn loại đàn ông ngoại quốc nào chúng tôi chưa thử qua. Nhưng một sáng, giữa lúc mọi nhà còn đang yên giấc, dưới đường, bọn bán báo rao tin: Đất nước cắt chia, Sông Bến Hải là lằn ranh thù hận ực trên Hiệp định Giơ neo chưa ráo dân Hà Nội đã nhốn nháo chuẩn’bị cuộc di cư vĩ đại chưa từng có: Gần hai triệu người, xuống tàu vào Nam. Hai chị tôi cùng bốlên đường đi tn.lớc. Có lẽ vì ông cụ và hai chị từng chứng kiến cảnh đấu tố ghê hồn, rùng rợn vào thời kỳ Cải cách ruộng đất. Và có lẽ, có lẽ thôi, bố tôi, một phần muốn sống xa mẹ tôi càng sớm càng tot. Ông đã được bà người làm, tức mẹ của Bảng, báo cáo không sót một chi tiết về những lần ngoại tình kinh thiên động địa của mẹ tôi.

VN88