VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Trong phòng, mẹ tôi chồm lên, hạ mũi xuống hôn đê mê thằng Thạch. Có lẽ Thạch đã từng hưởng thụ tình dục nhiều lần với cô giáo nào đó, nên cách nó ôm đầu tóc mẹ tôi để nút lưỡi, trông rành điệu như một người lớn. Hèn chi, ngày thường, khi tôi ngồi ghếthu ngân, thỉnh thoảng có thấy Thạch chạy qua, nhìn trước, nhìn sau, rồi vờ hỏi tôi có thấy mẹ Thạch qua đây khôĐgnh lên gác nghỉ ngơi một chốc, thấy cảnh tình tự này, người tôi hồi lực cách dễ dàng. Đã thế tôi đang thèm một thằng Bảng nào đó, tuổi chỉ bằng bé Thạch trong kia, càng tốt. Tôi hơi rùng mình khi nghĩ đến sự táo bạo của mẹ tôi. Còn trẻ như tôi, mà chưa bao giờ tôi thoáng có ý nghĩ sẽ ngủ với cậu bé nhỏ xíu như vậy Thế thì căn bệnh của mẹ tôi quả là trầm trọng thật. Thếnhưng nó chỉ bộc lộ từ lúc tôi đề nghị bà thử làm tình với Bảng. Bây giờ đến phiên bé Thạch. Như vậy nghĩa là từ rất lâu rồi, trong mẹ tôi đã âm ỉ cái sở thích quái dị đó, mà không dám bộc lộ, hay tâm tình với ai. Tôi lại sợ chính mình, khi lớn tuổi hơn, cũng sẽ mang cùng chứng nan y khó chữa đó. Đây này, tôi đang thèm một cậu bé tuổi chỉ bằng Thạch trong kia thôi…

Mẹ tôi cứ’để nguyên áo dài nhung, quần trắng, nằm sấp lên người thằng bé. Dường như mẹ đang sống với mộtkỷ niệm nào đẹp lắm của thời hoa niên. Hoặc
kỷ niệm của một lần hãm trẻ con…

VN88