VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Quan sát Bill, tôi thấy chàng thành thật, và có vẻ hào hoa hơn những anh sĩ quan người Pháp. Tôi hỏi Bill qua loa về thân thế và tình yêu, và sở thích. Bill bảo thích âm nhạc. Lợi dụng đúng cơ hộl, tôi mời Bill lên phòng tôi trên lầu để khoe chàng giàn âm thanh tối tân, đắt tiền, và những dĩa nhạc đang thịnh hành nhất nước Mỹ. Lên khỏi cầu thang, khi ngang qua cửa phòng mẹ, cả Bill và tôiđều nghe tiếng rên sung sướng của mẹ. Bill bỗng ngừng lại. Chàng hơi ngước nhìn cánh cửa phòng, rồi cúi xuống bên vai’tôi hỏi nhỏ:
– Hình như nhà em có người bệnh? Sao em lại để họ than gào đau khổ thế?
Ngượng quá, tôi ấp úng hết một đỗi lâu, trong khi mẹ tôi lại rên lớn hơn. Tôi đành thú thật:
– Không. Đó là tiếng rên khoái lạc của mẹ em. Bà đang làm tình với… với…
Tôi chưa kịp dứt dâu nói, thì tiếng rên của Thạch tiếp liền sau đó:
– Con bú thế, bác có thích không? Con đã bảo, chỉ cần thử với con một lần, là bác sẽ mê tít thò lò.
– Thạch ơi, đâu có ngờ anh bú rành hơn cả người lớn nữa. Thích quá đi mất. Như thế này, chắc em phải lấy anh luôn làm chồng… Ôi, ai dạy cho anh vậy hả
Thạch? Đó anh, em chịu nhất cái lưỡi của anh thọc hẳn vào bên trong lỗ lồn mà rung, mà quậy, mà… ôi chồng non của em ơi… chết, chết.

VN88