Lồn tôi đang nhễu nhão những nước. Hột le hóng và giựt bưng bưng. Hai mép lồn tôi sẵn sàng. Chỉ tưởng đến lúc Pierre thọc cu vào cửa mình tôi mà đụ, tôi đã sướng rân khắp người rồi…
– Em bé, em có quen với bà Vân chủ tiệm tạp hoá này không? Pierre chợt hỏi.
– Em hả? Em gọi bà ấy bằng mẹ. Người đàn bà vừa làm tình với anh là dì ruột của em…
Pierre như đang rơi vào thiên đường. Chàng nâng mặt tôi lên nhìn trân trối, nhìn không nháy mắt, như nhìn một nhân vật thần thoại. Nơi chàng chú ý nhất trên thân hình tôi là bộ ngực. Là cái chắc. Vú con gái mười tám mà không đẹp thì cái gì mới đẹp? Mà nó lại căng cứng hơn, nở nang hơn ngực của mẹ tôi, của dìKhang nữa. Không một khoảng da nào trên thân người tôi có nếp nhăn.
– Không được, không được cô bé ơi. Mẹ cô sắp lên đây gặp tôi, vì tôi có hẹn. Pierre nói.
– Có phải còn đúng bảy phút, hai mươi tám giây nữa không? Tôi hỏi cách ngổ ngáo.
– Ừ, đúng. Nhưng sao em biết mà nói đúng quá vậy?
– Em được hân hạnh nhìn lén suốt trận làm tình của anh với dì Khang. Và đó cũng là lý do… em… em liều lĩnh chạy qua đây, dành anh trước khi mẹ em lên tới. Em nghĩ, nếu mẹ em thương em, chắc bà sẽ không nỡ ngăn cản, bà sẽ chia sẻ “anh cho em hưởng tạm vài giờ”… Em đã mười tám tuổi. Và anh có tin, đây là lần đầu em được gần gũi một đàn ông không?
Pierre lại một lần nữa nhìn tôi trân trối. Hình như câu nói chân thật của tôi làm chàng chới với. Ở Pháp làm gì có gái TRINH mười tám bao giờ.
– Em nói thật chứ? Pierre hỏi giọng thậ nhỏ và trịnh trọng.