VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Bây giờ thì cậu bé Thạch đang trong vòng tay siết mạnh của tôi. Tôi tự bảo: lẽ ra tôi phải là người hưởng Thạch trước tiên, chứ sao lại mẹ tôi? Bà thì quá lớn tuổi so với tuổi mười lămcủa Thạch. Cho nên, môi tôi hôn da diết, hôn say nồng môi Thạch, mà không quên thò một tay xuống cầm con cặc đang cứng ngắt, nóng hổi của cậu bé. Tôi lại tựcao bảo: với tôi, có lẽ Thạch sung sướng, hạnh phúc, khoái lạc hơn là với mẹ tôi. Bởi vì, có đôi lúc tôi định gỡ môi ra, Thạch bấu cứng cổ tôi đòi hôn nữa. Đã thế Thạch còn nắc nắc nhè nhè cho con cặc trong bàn tay tôi như đòi hói cái gì đó…

Tay nó cũng bạo dạn sờ vàơ lồntôi xoa mạnh chòm lông, rồi bóp mu ‘lồn cho đã sự thèm khát… Hai đứa tôi chìm vào dục tính mê man, quen mat sự hiện diện của mẹ và Bill mắt xanh. Hai người đó đang nãm song song trến giường. Bill chống nlọt tay để gối đầu. Chân chàng thoải mái gác nhẹ qua llưa ngươi mẹ tôi, và cố tình chà đầu gối lên mu lồn bà. Bill nói nhỏ:
– Cuộc đời có những kỷ niệm được lặp lại một cách quái dị, khó tin thật
– Những kỷ niệm như thế nào? Mẹ tôi hỏi.
– Những kỷ niệm như đêm nay… Hồi anh còn bé, sống ở San Francisco. Bé lấm, bé nhưcậu Thạch, nhân tình của em… Anh đã trải qua những ngày tháng cực kỳ đam mê với một người đàn bà mà anh nghĩ là… suốt đời, anh phải tôn thờ như llgươi mẹ. Bà ta đã thay mẹ, nuôi anh. Bà ta là chị ruột cua mẹ anh. Và anh đã gọi bà bằng Mẹ. Cho nên klli nãy, khi nhìn qua lỗ khóa, thấy em cho Thạch bú lồn, anh chợt hỏi cô Phúc: “Có phải Thạch là eni ruột ctỉa em không?” Phúc trả lời không, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Nhẹ nhõm vì không lẽ, một lần nữa, anh lạ sống thêm những giây phút, dù cực kỳ đam mê, nhưng… có vẻ trái với luân thường.

VN88