VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Tôi khẽ gật đầu. Xong, Pierre đẩy tôi nằm ngửa, chàng nằm song song, chống một khuỷu tay, ngắm thiết tha toàn bộ tấm thân ngà ngọc của tôi, rồi dừng ở chòm lông lồn dầy rậm, đen kịt của tôi. Tôi cố tình dang rộng hai bắp đùi ra cho Pierre “rộng đường dư luận.” Những ngón tay Pierre vuốt thật nhẹ dọc theo hông sườn của tôi, làm ốc trâu trên da thịt tôi nổi hẳn lên.

Tôi lại với tay, cầm chặt khúc dương vật gồ ghề của Pierre để tong tiu trìu mến, như một bảo vật. Nó còn đó, nhưng sao tôi cứ sợ nó sẽ biến mất. Nhìn tôi mắt khẩn khoản của tôi, chắc Pierre phải hiểu tâm trạng thèm khát tình dục của tôi dâng lên đến đâu. Tôi có vẻ vòi vĩnh như đứa bé thèm kẹo, thèm quà. Nó khác với những cửa chỉ đòi hỏi tình dục của mẹ và dì Khang… Pierre, trong thoáng chốc, quên phức lời hẹn với mẹ tôi.

Bây giờ thì chính chàng THÈM tôi, như con hổ thèm một mồi ngon vừa vồ được trong rừng. Chàng bợ hẳn một đùi dài của tôi lên ngắm, rồi cũng dùng hàm ria độc đáo, và đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi. Tôi rơi hẳn vào một thời gian lãng mạn, đắm đuối. Xác thịt có sức mạnh lôi kéo con người từ thiện qua ác. Và nó cũng có khả năng làm bất cứ ai trên cõi đời ô trọc này phải công nhận: làm tình là một ân huệ lớn, mà Thượng đế đã ban cho con người. Sống mà không có tình dục, là mình giết chết mình dần dần, cả thể xác lẫn tâm hồn. Nếu không bạo mồm: thì phái giới tính được hưởng tình dục nhiều nhất phải là NỮ GIỚI.

VN88