Lần đầu tiên, chị Ngân dùng chữ HAI ĐƯA để diễn tả. Giọng chị ấy trầm, và ngọt như mía. ánh mắt chị ấy soi thấu tim em. Không còn biết làm gì hơn, em gật đầu, rồi tự động cổi áo len, áo sơ mi, rồi dây thắt lưng. Đến đó thì em ngừng, vì chợt nhìn thấy cặc của mình xừng lên một đống. Bây giờ thì chị Ngân đã cho cái chăn bông ra khỏi người. Và cái xì líp cũng thoát khỏi hal ống chân. Bên trái, cái xú cheng cũng bật ra lúc nào không biết.
Thế là toàn bộ thân người chị Ngân phơi ra dưới ánh đèn ngủ màu vàng. Em cho tay cầm con cặc lại chịu trận. Phần em sợ mắc cỡ khi bị chị Ngân nhìn thấy nó. Phần em sợ nhịn không nổi, nươc bên trong sẽ bắn tung tóe ra. Thấy em vẫn cổi trần bất động, chị Ngân xoay người, cho tay cầm thắt lưng của em rút mạnh ra, xô em nằm xuống, và tự động tuột quần em khỏi đôi chân.
Tức khắc, chị chồm dậy, cúi xuống, nhìn sững cặc em đang hung hăng giật giật, sừng sộ cách xấc xược. Mắc cỡ lắm, mà em không tài nào điều khiển được khúc dương vật. Nhất là khi bàn tay ấm của chị Ngân sờ vào nắmchặt, bóp bóp… Trời đấtmờhết. Căn phòng quay vòng vòng. Em chóng mãt. Không còn nhớ mình tên gì, mấy tuổi, con ai…
– Dễ thương quá Thạch ơi. Cho chị hôn nó một tí nhé? Chị Ngân nói.