VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Rồi không đợi em đồng ý, chị đã cúi xuống đưa môi ngậm thằng nhỏ, bú như trời giông mùa đông. Như bão cấp năm. Như đê Hồng Hà đang vỡ. Như lũ tràn về… Em muốn tả cho thật rõ cái sảng khoái lúc bấy giờ cho chị nghe, mà không đủ văn chương, chị Phúc ơi. Nghe đến đó, trọn người tôi nổi lửa. Cơn dâm trỗi lên. Câu chuyện thầng kể nghe nhưchuyện của chính tôi Tôi bảo Thạch làm ơn nắc vài cái cho lồn tôi đã cơn ghiền rồi hẳn kếtiếp. Thạch ôm tôi nắc. Nó nhắm mắt nắc, không dám nhìn nhan sắc của tôi. ở dưới tôi chỉ xàng cặp mông lại, đã làmThạch phát ra tiếng rên thật tội nghiệp.
– Ráng giữ cho em được lâu với chị đêm nay, nghe chị Phúc. Em có hai viên thuốc chơi dai trong túi. Lát nữá em sẽ uống. Hai viên này có thể cho phép em kéo dài với chị tới sáng…
Thạch vừa nắc vừa nhìn tôi, rồi kể tiếp:
– Có biết chị Ngân bú cặc embao lâu không? Không nhìn đồng hồ, nhưng em đoán chừng phải hơn nửa tiếng là ít. Bú xong, chị Ngân trủờn lên nhìn em, hai
tay bưng mặt em, âu yếm nói:
– Bố mẹ chết đi, để lại của cải cho hai đứa mình nhiều lắm. Tại sao hai chị em mình không lấy nhau để tận hưởng? Ba năm nữa thôi là em mười tám. Hai vợ chồng mình sẽ sanh con đẻ cái, hạnh phúc tràn lan. Chị sẽ cưng em như ông hoàng tử. Chịu không?

VN88