Rồi không đợi em đồng ý, chị đã cúi xuống đưa môi ngậm thằng nhỏ, bú như trời giông mùa đông. Như bão cấp năm. Như đê Hồng Hà đang vỡ. Như lũ tràn về… Em muốn tả cho thật rõ cái sảng khoái lúc bấy giờ cho chị nghe, mà không đủ văn chương, chị Phúc ơi. Nghe đến đó, trọn người tôi nổi lửa. Cơn dâm trỗi lên. Câu chuyện thầng kể nghe nhưchuyện của chính tôi Tôi bảo Thạch làm ơn nắc vài cái cho lồn tôi đã cơn ghiền rồi hẳn kếtiếp. Thạch ôm tôi nắc. Nó nhắm mắt nắc, không dám nhìn nhan sắc của tôi. ở dưới tôi chỉ xàng cặp mông lại, đã làmThạch phát ra tiếng rên thật tội nghiệp.
– Ráng giữ cho em được lâu với chị đêm nay, nghe chị Phúc. Em có hai viên thuốc chơi dai trong túi. Lát nữá em sẽ uống. Hai viên này có thể cho phép em kéo dài với chị tới sáng…
Thạch vừa nắc vừa nhìn tôi, rồi kể tiếp:
– Có biết chị Ngân bú cặc embao lâu không? Không nhìn đồng hồ, nhưng em đoán chừng phải hơn nửa tiếng là ít. Bú xong, chị Ngân trủờn lên nhìn em, hai
tay bưng mặt em, âu yếm nói:
– Bố mẹ chết đi, để lại của cải cho hai đứa mình nhiều lắm. Tại sao hai chị em mình không lấy nhau để tận hưởng? Ba năm nữa thôi là em mười tám. Hai vợ chồng mình sẽ sanh con đẻ cái, hạnh phúc tràn lan. Chị sẽ cưng em như ông hoàng tử. Chịu không?
Chuyện tình thời chiến tranh
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209