VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Được bố tha, cho đứng dậy, em chạy tuốt lên lầu. Việc đầu tiên là chạy nhanh qua phòng chị Ngân gõ cửa. Chị vội mở. Gương mặt hớn hở lạ thường. Em hỏi nhanh:
– Bố mới làm hồn em lên mây… vì…
– Có, chị có nấp nghe lén hết. Tai qua nạn khỏi. Chị đổ hết cho anh chàng Đức, bồ cũ của chị. Bố mẹ hoàn toàn tin. Chúng mình khỏi lo, và cứ an tâm tận hưởng nốt những ngày còn lại.
– Thế cái bầu ba tháng của chị đang mang?
– Thì chị sẽ mang, vì nó là con của em, con của chúng ta. Đừng lo, chị với em đâu có máu mủ ruột thịt gì mà lo. Với lại, bố me nghi nó là bào thai của anh Đức Em có làm bố thì chỉ là bố váy thôi…
– Không. Chị hiểu lầm ý em. Em muốn đưa bé khi sinh xong, phải gọi em là bố, có được không?

Nghe em thành thật nói thế, chị Ngân ôm chầm lấy em, đặt lên môi một nụ hôn say ngất. Em đưa tay xoa xoa nhẹ cái bụng của chị. Tự nhiên, rất tự nhiên, một tình thiêng liêng bỗng hiện lên. Emkhông từ chối, em không trốn chạy, nếu một lần rlữa bị bố vặn hỏi. Em sẽ thú nhận tất cả. Trước đây em ngại, vì nghi Ngân là chị ruột của mình. Còn bây giờ… Em gỡ tay chị Ngân nói nhanh:
– Em muốn xuống cho bố mẹ hay, hai ông bà sắp có cháu nội. Được không?
Chị Ngân kéo vội tay em lại, ngăn:
– Không, đừng làm thế, nếu em còn muốn bố mẹ cho phép chị tá túc trong gia đình này. Mũi dại, lái chịu đòn. Bề gì chị là kẻ lớn. Chị không có quyền yêu em, làm chuyện xằng.bậy với em. vì em là trẻ vị thành niên. Chị sanh con ra, em cứyêu nó, thương nó. Ngày tháng sẽ qua đi. Khi bố mẹ đã quy tiên, hai chị em mình sẽ chính thức làm vợ chồng. Còn bây giờ, đêm nay, sẽ như mọi đêm…

VN88