VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Chị Ngân mỉm cười sung sướng. Chị đưa chân khều bàn chân em, rồi liếc nhẹ một cái. Thế là cả hai chị em có quyền hằng đêm tiếp tục ôm nhau ngủ như vợ chồng mới cưới… Gần như đêm nào chị Ngân cũng đòi đụ Lúc cái bầu hơi lớn, chị ấy lại càng đòi hỗi nhiềưhơn, nhưng em phải nằm dưới, để chị ấy ngồi lên phía trên, cho cái bụng không bị kẹt…

Nhưng hôm chị sanh ở nhà thương, bố mẹ và cả em vào thăm chị ngày thứsáu… Cô y tá trân trọng báo hung tin: chị Ngân đã ẵm em bé trốn khỏi bảo sanh, biệt dạng. Bốmẹ em khóc. Em khóc. Em nhớ chị Ngân như người vợ yêu quý. Thêm vào đó, em thương con em… Và chị biết gì không? Khi về nhà, bố mẹ mới biết anh tài xế cũng nghỉ việc. Chỉ để lại có một bức thư, thú thật anh là cha của đứa bé. Anh đưa chị Ngân về quê Thái Bình… Hình ảnh chị Ngân luôn ám ảnh em… Cho nên, lúc nãy, khi nhìn lồn chị, em bỗng nhớ lồn chị Ngân.

Nói xong Thạch ôm nắc tôi, nấc mạnh. Nó nhắm nghiền đôi mắt, hôn túi bụi vào mặt tôi như để tưởng tượng đang gần gụi chị Ngân. Còn tôi… tôi rên lớn:
– Con trai di. Sao tự nhiên con địt cuồng bạo thế? Địt khỏe vào đi, mẹ đang sướng…

Nghe tôi gào lên thống thiết, mẹ tôi và chàng Bill trên giường cũng ôm nhau địt chát chúa, địt hung tàn. Mạnh ai nấy la. Cănphòng, nửa khuya, vang lên những
âm thanh khoái lạc, dâm dật. Mẹ đưa Bill xuống nằm kề bên hai đứa tôi, để nghe cho rõ những lời rên siết kỳ lạ của tôi cho thêm phần hứng thú. Không ngờ, chàng Bill bỗng ômchặt mẹ tôi. Anh nắc xối xả, mồm la như điên:
– Trời ơi, mom ơi. Tưởng quên được mom rồi… ai ngờ… đêm nay mom lại về trong trí con… Tại sao? Tại sao nỗi nghiệt ngã này vẫn đeo con qua đến đây hả mom? Đã quá, nhớ mom quá mom ơi… Số phận con phải dính liền với những đàn bà lớn tuổi mom ơi…Nắc mạnh lên mom…

VN88