VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Tôi ngắt lời của bác vì hiểu bác muốn nói gì. Tôi táo bạo như đã từng táo bạo vđi mẹ tôi:
– Cháu xin phép cắt lời bác. Cháu muốn hỏi bác xembác có thích anh chàng nằm trong đó không? Cháu chẳng ngại gì không nhường cho bác DÙNG thử, như
cháu đã nhường cho mẹ cháu.

Bác tự nhiên lúng lúng, thèn thẹn như gái mười tám. Hai tay bác cầm vạt áo xe xe, rồi ấp úng:
– Nhưng anh ta là bồ của chị mà? Làm thế… bác ngại… bác ngại…
Tôi cầm tay bác, dẫn về phòng tôi, nói:
– Hôm nay bác thử sống một ngày Hiện Sinh xem nó thú vị như thế nào. Đừng phải bị trói buộc gò bó như chị Ngân đã bị sống. Sẽ có một ngày bác không còn thì giờ hay cơ hội dù muốn sống tự do cho chính mình. Támmươiphần trăm những người sắp chết, đều hối tiếc nhưthế, trủớc khi nhắm mắt na đời. Bác ngồi đây đợi con. Sẵn sàng thụ hưởng. Chàng Bill sẽ đến hầu bác trong vài chục phút. à quên, bác có nói được tiếng Mỹ chút đỉnh chứ?
– Có chị Lúc bé có học ở truởng mà. Nhưng chắc là không lưu loát đâu.
Tôi cười tươi như hoa, rồi thoát đi. Tôi sắp đưa một linh hồn phụ nữ nữa lên mây bằng chủ nghĩa Hiện Sinh. Lòng tôi thấy kích thích lạ lùng, như chính mình sắp được một mối tình mới. Tôi đánh thức Bill, đưa chàng ra phòng tắm, rồi cốthuyết phục:
– Đúng như lời anh rên với mẹ em đêm quạ. Cuộc đời anh phải dan díu với những đàn bà lớn tuổi. Anh cứ thử cho biết, không cần phải yêu đương. Người này trẻ hơn mẹ em, giàu hơn mẹ em…

VN88