VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Trong kia bác càng la gào thê thiết, ngoài này mắt tôi mờ hẳn, không còn nhìn rõ được gì nữa… Lúc Bill cạp nhẹ ống quyển của bác, bác cong hẳn người lên, ểnh đít cao, trân cái mặt đầy dâm tính, tay bóp mạnh con cu của Bill, la như muốn xé cả căn phòng.
– Giời ơi là Giời. Chồng của tôi chưa hề tặng cho tôi những giây tuyệt vời hạnh phúc nhưvầy… Chả trách người ta bỏ nhà đi làm đĩ gần hết thành phố Sài Gòn… Ôi Bill ơi, anh còn bé con lắm. Anh chỉ đáng tuổi con em thôi, làm sao lại sành sõi mọi thứ thếnày hở Bill? Con ơi là con, con làm mẹ muốn chết đi cho rồi. Nó sướng tận cùng xương tủy Bill ơi…

Tôi muốn gào theo với bác Đáng cho sướng cái mồm. Nhưng thình lình sau lưng tôi, mẹ tôi và bé Thạch, đang trần truồng, tìm lỗ để nhìn vào trong kia, xem ai:
– Ai gào trong kia nghe như tiếng mẹ của em vậy chị Phúc? Bé Thạch hỏi gấp.
– Còn ai trồng khoai đất nầy? Tôi trả lời. Không tin thì nhìn đây nầy.

Tôi nhường cái lỗ khóa cho cậu bé. Thạch nhào vào, chúi mũi nhìn cho rõ. Nó thấy mẹ nó đang ểnh ngược cái mông lên, dâng trọn cái lồn cho Bill tha hồ bú liếm. Bà la oải trời, quên mất đây là nhà của mẹ tôi Bà ghì chặt đầu Bill, nhấrl mạnh vào hạ bộ của mình. Trong khi anh chàng Bill liên tục xổ các chiêu vô cùng ngoạn mục. Bỗng tôi thấy bé Thạch thò tay cầm cặc nó, xong xụt mạnh như thủ dâm, Thạch bặm môi. cẩn răng. Mặt nó đỏ phừng phừng. Không hiểu nó đang nghĩ gì về mẹ nó. Không hiểu hình ảnh dâm dật trong kia có tác động gì nơi Thạch? Miệng nó lầm thầm những gì nhỏ quá, nghe không rõ. Chỉ thỉnh thoảng tôi nghe được có hai chữ “Mẹ ơi”…

VN88