Bác nói điên, nói dại. Bác gào lớn như nhà cháy, nhưng thỉnh thoảng khô’ng quên liếc nhanh thầng Thạch. Tại sao thế còn bé Thạch thì mặt đờ đẫn ra, nhứ thằng mất hồn, mặc dầu vẫn tiếp tục đụ mẹ tôi nhuyễn nhừ. Tôi sướng kỳ lạ, có lẽ còn sướng hơn xem một phim dâm của Nhật.
Không có buổi đụ tình cờ như thế này, đến kiếp nào bác Đáng mới tận mắt nhìn được cách làm tình tuyệt vời của bé Thạch. Bác chợt nhớ hói ở Hà Nội. Có đôi khi vào mùa lạnh. Hình như bác có nghe trong phòng của Ngân, vang nhẹ tiếng cười đùa, và nhất là tiếng giường dộng va cùm cụp vào tường vôi. Những bữa cơm, từ ngày Ngân mang bầu, luôn luôn có Thạch ngồi cạnh, xới cơm, gắpthức ăn bỏ cho chị… Rồi, Thạch ngày càng xanh xao, gầy ốm.
Đó lá kết quả những trận làm tình liên tụcban đêm với chị Ngân, đến hai ba giờ sáng. Những ngày Ngân có kinh, nàng cũng bắt Thạch dùng tay làm cho nàng vài lần, mới chịu. Còn ban ngày? Ngân hay trốn những giờ cuối, chạy ra xe, bảo tài xếlái gấp về nhà. Hoặc là ngay nhà xe, hoặc lên phòng riêng… hai người ta hồ hưởng lạc một vài giờ cho đã nư, trong khi Thạch còn đang ở truởng, và ba má Thạch bận buôn bán dưới phố.
Bây giờ bácĐáng đang đổi kiểu. Bác lên ngồi dộng cừ trên người của Bill. Cũng thế, mặt bác nhìn không rời thằng Thạch. Tôi yêu cái nhìn táo bạo đó quá. Nó vừa dâm, vừa lãng mạn, vừa hơi loạn luân. Vì câu hỏi lớn được đặt ra là: tại sao bác phải liêntục nhin Thạch? Cái nhìn đó có ý nghĩa gì? Nhất là khi bác nhốm đít lên, rồi dộng mạnh xuống trên cặc của Bill, mà mồm liên tục nói:
– Contrai BiU ơi, kiểu đụ này mẹ ưa thích nhất đấy con. Mẹ đang lái tmc thăng… chử đâư phải đụ. Mẹ tự điều khiển theo ý muốn của mình. Muốn sướng thế nào, thì cứ tự do chơi thếđó, tha hồ…
Mẹ tôi nằm dưới, hứng gì không biết, gào lớn lên:
– Thạch ơi, mẹ gần ra rồi. Chuẩn bị hai mẹ con mình ra một lúc, mới đã Thạch ơi…
Thằng Thạch ôm mẹ tới nắc như mưa. Nó bặm môi, sà xuống ôm mặt mẹ tôi nút lưỡi, và hôn túi bụi như thằng điên. Đôi má nó vẫn còn dính những giọt nước mắt từ lúc nãy.