Trong cái yên tĩnh của căn phòng, giọng mẹ tôi trầm trầm lãng mạn vang lên:
– Chị Đáng. Cặp chị, và cặp tôi… đổi bồ nhau chơi một lúc đi. Chắc là vô cùng thú vị???
Có phải vì khoái lạc quá mà mẹ tôi sanhđiên cuồng lên không? Như người say ma túy tột độ quên mất chân mình đang đạp lên quả đất, cử tưởng mình đã chắp cánh mà bay? Mẹ tôi quên Thạch là con bác Đáng sao? Cho nên câu đề nghị táo bạo của mẹ tôi bị chìm đi trong yên tĩnh.
Tôi liếc mắt lên giường quan sát phảnứng của bác Đáng. Bácvẫn nằm sấp trên người của Bill. Dù cả hai đã ra xong, bácvẫn nhắp nhấp cái mông nhưtận hưởng dư vị nỗi sung sướng tột cùng với Bill vừa xảy ra. Nhưng, nhưng mắt bác vẫn nhìn bé Thạch, mới kỳ lạ. Gương mặtbác nhưđang sống dữ dội với đề nghị quái dị của mc tôi. Bác còn đang bàng hoàng, còn đang chới với, thì mẹ tôi đã vực bé Thạch lên nằm song song với bác và Bill. Mẹ tôi cũng bắt chước lên nằm trên người bé Thạch dộng cừ, lái trục thăng. Bà còn tàn bạo hơn mẹ tôi, vì muốn trực tiếp, đẩy bác Đáng chìm vào cơn mê đen tối, đầy tội lỗi.
Mẹ tôi biểu diễn màn đụ ngây ngất, say sưa với bé Thạch. Bà tụt xuống ngậm cặc Thạch bú ngon lành như không có sựhiện diện của Bill và bác Đáng. Bà le lưỡi liếm dọc chiều dài con cặc Thạch. Bà ngoạm nút chùn chụt hai chứng dái non. Bà dùng răng nhần lăn tăn quanh nắp nhạo của cặc Thạch. Xong bà cà đôi mất đẹp vào chùm lông dái ngấn cũn cỡn của Thạch. Thằng bé cắn chặt đôi môi lại, mà cũng không sao ếm được tiếng la thê thiết:
– Mom ơi… Sao từ tối hôm qua, mom không làm như thế cho con sướng, mà phải đợi đến bây giờ? Chị Ngân chưa bao giờ biết bú sành điệu như vậy đâu. Sướng, sướng, sướng vô cừng… mom ơi!