VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Tôi thấy người bác Đáng run lên như sết. Bác sợ hãi cho chính mình sẽ ngã xuống vực sâu. Anh chàng Bill thì cười tủm tỉm đắc ý. Anh có cùng với tôi một dâm ý, trong khi bác Đáng bắt đầu nhún nhảy mông đít bắt đầu lại trận dộng cừ chát chúa lúc nãy. Bác cố nói lớn để đuổi xua âm thanh khích động của mẹ tôi, để quên đi hình ảnh Thạch đang bú lồn nhuyễn nhừ mẹ tôi:
– Bill ơi, đừng nghe gì họ nói. Đừng nhìn gì họ làm. Bill hãy làm cho mom sướng lại như lúc nãy đi. Mình hãy sống cho chính mình. Đg nhau thật mạnh đi Bill. Mom thèm quá đi mất…

Con cặc của bé Thạch vẫn chổng ngược. Gân xanh nổi lên. Đầu cặc giật giật. Chẳng ai biết cậu bé đang sướng vì bú lồn mẹ tôi, hay vì một ý tưởng nào bí mật khác Nhịn không được, tôi nhào đến, sấp mặt xuống, ngoạm vào khúc gân đó của Thạch, bú một trận ngon nhất từ ngày biết đụ tới giờ. Bé Thạch bỗng nhả mồm mẹ tôi ra, nói nho nhó:
– Mom ơi, có người bú lộn cặc con kìa.

Nói xong, mồmThạch lại ngậm sâu vào lồn mẹ tôi bú xoành xoạch. Nó cốlàm cho âm thanh thật lớn để bác Đáng quay nhìn lại bên này. Nhưng, chẳng những bác đã không quay lại, mà còn nhắm híp mắt. Cố sống riêng với chàng Bill một cõi. Vì dù chỉ nằm cách nhau có hai gang tay, nhưng hai gang đầy đạo lý, hai gang phủ ngập luân thường…

VN88