VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Thành phố sài gòn bây giờ trông nhƯmột thị trấn của Hawaii. Lính Mỹ đầy đường. Rạp hát thì chiếu toàn phim Mỹ. Các hiệu ăn, nhà ngủ, dancings, và nhất là các Bar rượu, mọc lên như nấm. Thậm chí các sạp bán báo cũng bày la liệt các sản phẩm văn hóa khiêu dâm Mỹ. Đi đâu người ta cũng nhìn thấy Mỹ và Mỹ. Dollars đang làmbộ mặt Sàigòn có dáng của một chị giang hồ, nhưng bên ngoài chưng diện thật sang, để không ai biết mình đang làm nghề bán thân nuôi miệng.

Không ai bảo ai, mà rồi mỗi người cúi đầu, bỏ liêm sỉ sang một bên, kéo đoàn kéo lũ, hoặc công khai, hoặc thầm kín, chạy theo gót giày của Mỹ. Vì hình như giữa tao loạn, chỉ có một phương cách kiếm ăn, và làm giàu dễ dàng nhất: đó là kết thân với Mỹ. Ai ngu xuẩncưỡng lại làn sóngthânMỹ nhưthế, sẽ không sớm thì muộn, bị xóa tên, xóa xác trên nửa mảnh quê hươngViệt Nam.

Cái chết nhục nhã của anh em Ông Diệm là một điển hình. Sau cái chết đó, người ta hân hoan rước cái cái nhục tôi đoài đội lênđầu, trang điểmlênmặt, ngông nghênh, tự đắc. Đảo chánh liên miên. Các Cha đạo, các Thầy tu bỏ nhà thờ, bỏ chùa chiềng xuống đường làm chính trị. Trong số, có những tu sĩ, một sớm một chiều, quên khuấy lời Chúa dạy, phủi mất lời Phật dạy, trở thành những tay mại bản, áp phe, khoác áo nhà tu Và dĩ nhiên, đằng sau họ là con ngáo ộp Mỹ bao bọc. Cho nên có những nhà tu trở thành không những triệu phú, mà còn một chính trị gia được nhiều người nể mặt.

VN88