VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Hai chị lại tung chạy lên gác, ngừng lại trước cửa phòng mẹ, vì nghe tiếng rên của John bên trong. Bằng hai lỗ nhỏ ở cửa, hai chị đã tận mắt nhìn thấy cảnh mẹ tôi, mình mặc chiếc áo ngủ mỏng tanh, đang quỳ dưới đất, ngậm con cặc của chàng lính Mỹ da đen. Không phải bú mà “nhai,” bà “ăn ngon” như đang ăn một gỏi cuốn Lái Thiêu. Hai chị đã từng thấy cặc của Tây đen, của Ma Rốc, nhưng chưa bao giờ trôngthấy một “Bửu Bối” to khiếp hồn như thế. “Nó” lại dài, và đầu cặc quặp xuống, trông nhưcon cá lóc được vớt từ sình đưa lên.

Mẹ tôi thích nhất là món này. Bà bú say sưa cho đến khi mặt tẩmướt cả mồ hôi. Cho đến khi anh chàng phải ngất ngư, không còn thở nổi. Bà nhấn dần cặc vào tận dốc họng, cho “ụa” một tiếng, để nước mắt, nước mũi trào ra, mới chịu.

John đứng dang hai chân ra. Tay chàng vò rối bởi đầu tóc mẹ tôi. Mặt chàng ngước lên trần nhà, để chu mỏ rên thống thiết, như đang lên cơn sốt:
– Vân ơi, nhè nhẹ chút có được không? Hãy để cho anh còn sức phục vụ em đêm nay chứ? Anh đã ra hết một trận rồi. Sao hôm nay mình không đụ, mà chỉ toàn
bú không vậy hả người yêu?

Mồm nói thế, nhưng John nắc ào ạt, nắc không ngừng vào mồm mẹ tôi. Mười tám tuổi mà John cao to, nở nang nhưmột lực sĩ. Chị Ngọc mê quá, cử trầm trồ khen ngợi:
– Mỹ nó to con hơn bọn sĩ quan Pháp, hai em nhỉ? Giời ơi, cặc của nó thế mà cho vào lồn rồi, chắc trời cũng nứt làm hai thôi. Chỉ xem thôi, mà lồn chị ướt như đang đi tắm. Ước gì tối nay… chị em mình mỗi đứa “cuỗm” được một chàng như thế, đưa lên phòng mà địt???
– Thứ hai vào trường, em làm đơn nghỉ dạy, về đây sống luôn, chị Ngọc ơi. Chị Loan tuyên bố. Tại sao hai chị em mình có cơhội vàng ngọc nhưvầy lại không biết hưởng, mà phải nai thânra đi dạy, lãnhđồng lương chết đói? Chị không nghỉ, em cũng nghỉ. Nhìn cảnh mẹ bú cặc trong ấy, em thèm khô nước miếng thôi. Mẹ có cái sở thích giống hệt em. Chị thích bọn da đen…

VN88