Bill gật đầu không suy nghĩ. Chàng bị không khí bi kịch đẩy vào đoạn bi thiết nhất. Đoạn đó… vào lúc một giờ sáng mùa Đông. Ngoài trời San Erancisco gió cuồn cuộn. Trời lạnh như cắt. Tiếng gió rít như xoáy luồn qua khe cửa sổ. Rồi trong phòng Bill, phủ ập đầy bóng tối… Lò sưởi điện nhà hơi ấm đầy lãng mạn, khiến chàng ôm bà Susane, trần truồng cả hai, ướt át cả hai, trong nhau cả hai… Vừa biết yêu, là Bill mở quả tim đón nhận mối tình kỳ lạ, vô luân đó. Mười sáu tuổi, mà Bill không thể tìm cho mình một nhân tình thứ hai nào khác để thay thế bà dì Susane sao?
Chàng bị cuốntrôi, bị cơn lốc xoáy nghiền, và đành hân hoan tiếp tục sống với Susane trong căn nhà hẻo lánh trên đồi, xa phốchợ, xa những bình thường của nhân thế. Cho đến một hôm, đi học về, Bill được hai cảnh sát viên mời lên xe, về bót Quận, để thẩm vấn. Tuổi Bill dưới vị thành niên. Nội chừng đó thôi, đủ để đưa bà Susane đa tình vào tù trên bảy năm. Lần cuối cùng, Bill nhìn thấy Susane mặc áo tù màu vàng, tay bị còng, bước lên xe, mặt còn ngoáy lại. Lệ mờ nhân ảnh. Biệt ly. Chấm dứt những ngày tháng mênh mông, tung tăng trong chiếu chăn tại ngôi nhà trên đồi cao vút, có những cây thông cao che phủ, quạnh hiu, nhưng đầy ắp những kỷ niệm khó quên…