VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Chàng gọi dì bằng cái tên trống lổng “Susane?” Bạo thế cơ à? Lần đầu tiên dì nghe một người con trai gọi mình bầng tên trống lổng. Lại để mắt nhìn sững con cu đang cương cứng của Bill.

Nhìn quanh một lần chót cho chắc là không có ai, dì Susane cho tay iên cổi những cúc áo đầm trắng, có in hoa tím nhạt, và lá màu xanh lục. Dì cho hai cánh tay ra. Bộ ngực căng phồng bọc xú cheng lồ lộ. Bin lại đứng thẳng người lần nữa, nhìn trân trối thân trên của dì Susane. Dì hỏi:
– Ô kìa, cháu không còn giữ con cua nữa ở đó sao. Thế thì… gì lội ra làm gì cho tốn công.
– Không. Dì cứ cổi hết ra đi, cháu sẽ tìm cua khác. Chả nhẽ suối lớn thếnày, mà chỉ có một con cua sao? Nhanh lên, lội ra đây, hai dì cháu mình tha hồ đùa giỡn. Thích quá dì ơi!!

Dì Susane cho phần trên chiếc áo đầm tuột dần xuống dưới. Khỏi rốn. Đếnhạ bì. Và trời ơi. Cái gì, cái gì trông giống như chòm lông đen vàng xum xuê hiện ra… Và cái quần xi líp mỏng tanh của dì màu trắng lộ ra, khi chiếc áo đầm đã được tay dì cho xuống khỏi đầu gối… khỏi hai chân. Mắt Bill mờ hẳn đi. Chàng chới vdi, ngầy ngật, chóng mặt trủớc thân hình trắng như bông bưởi của dì Susane. Cái eo thon bóp vô nhỏ nhắn xinh xắn như gái mười tám… Susane nói:
– Dì mặc thế này lội ra cũng được.
– Nhưng lát nủa lấy đồ lót đâu ra cho dì mặc? Bill “thơ ngây” hỏi. Hay cứ truồng ra hết như cháu đi. Đã bảo ở đây không có ai nhìn đâu. Dì đừng lo.
– Có chứ, dì Susane nói. Vì thếgì mới ngại từ nãy giờ…
– Ai. Cháu đâu có thấy ai.
– Bill đó
Bill cất giọng cười thật lớn, vang động cả góc rừng. Dì Susane đưa một ngón tay suỵt, và bảo:
– Chết, Bill đừng cười lớnthế, nhỡ có ai đi săn gần đây nghe thấy, họ sẽ tò mò đến… nhìn… Susane định nói thêm “đến nhìn cảnh hai dì cháu mình thì, mắc cỡ chết, nhưng dì không nói. Và chàng Bill ngầm hiểu cái ngập ngừng cốý đó của dì… Nên chàng van cười to hơn và nói:
– Họ nhìn làm sao được khi hai dì cháu mình đã ngâm mình dưới nước sâu? Cổi nhanh ra đi.

VN88