VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Em biết cuộc tình này rồi phải dở dang. Vì không thể một đàn bà hai mươi tám tuổi, lại yêu say đắm một trẻ em dưới vị thành niên. Và còn lén lút mang vào rừng sâu… đè cậu bé ra mà đụ ngất trời như vậy. Cho nên, được sung sướng bao lâu, em phải tận hưởng cho hết, và Bill ơi… nghe em ra lần nữa cho anh này. Cho mối tình ngang trái… Đó, có nghe không Bill??? Còn nữa, em đang… ra, em đang… chết dần trên thân người anh này… Oi, tuyệt trẩn hạnh phúc,…

Bill ểnh cái mông đít lên. Chàng giúp cho Susane có thêm hạnh phúc, thêm khoái lạc… Xong Susane nằm sấp xuống trên người Bill. Nàng áp mặt vào mặt Bill thở dữ dội như lực sĩ chạy bộ mới về. Nàng ra rồi, bủn rủn tay chân. Nói không ra tiếng nữa. Chỉ còn biết ôm chặt lấy Bill như cố giữ cho mình chút hy vọng mong manh, chút ánh sáng cuối đường hầm tăm tối… Tiếng những con chim rừng hoang dại đang hót thảnh thơi, thơ ngây ngoài kia trên những đọt cây cao đại thụ, tiếng gió thổi nhẹ luồn vào lều vải, che kín đôi nhân tình đang ân ái… Susane có nghe, như một điệp khúc báo trủớc nhl~ng ngày đen tối, xa cách sẽ đến…
– Cháu xuống liếm khô nước lồn cho dì nhé? Có cho không???

Susane không trả lời. Nàng nằm ngửa, dang rộng háng, nhắm mắt chờ đợi. Nhìn những vệt máu hồng nhạt loang ở mu lồn, và hai bên bẹn của dì Susane, Bill trỗi dậy lòng thương yêu vô bờ bến. Chàng cúi xuống dùng môi hôn chòm lông lồn ướt nhẹt, rồi le lưỡi, bắt đầu liếmthật nhẹ vùng da non trắng hếu của bắp vế… Dù đang mệt, Susane cũng phải cựa mình rên nhè nhẹ, vì chiếc lưỡi ấm của Bill đang làm nàng dựng từng chân lông.

VN88