VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Dĩ nhiên, tay đàn bà yếu đuối của dì đã chẳng làm Pierre đau đớn. Nhưng chàng vẫn quay lại nhìn dì với cặp mắt trêu ngươi, trong khi dì Khang chịu không nổi, đã bật lên tiếng khóc nhỏ:
– Đời tôi khốn nạn quá. Đã biết mình àl kẻ đến sau, tại sao tôi có thể yêu anh cuồng nhiệt như thế? Đang làm tình với anh, tôi bị anh thẳng thắn đuổi đi, vì anh có hẹn với chị Vân của tôi… Mà rồi tôi vẫn dẫn xác trở lại tìm anh.. Trời ơi… lần này anh không ngủ với chị tôi, mà lại…

Dì nghẹn ngào, khóc bật thành tiếng hơi lớn như thiếu nữ mới biết yêu. Sao lại thế? 38 tuổi rồi, đã có chồng và hai con, tôi tưởng dì phải dày dạn, chai lỳ lắm với tình trường… chứ sao lại… Vả chăng, tôi tưởng, làm tình với Pierre, chẳng qua dì mua vui chốc lát như cánh bướm đâu hút nhuỵ một đoá hoa. Chứ làm gì có thứ tình lãng mạn kiểu tiểu thuyết đến thế???

Dì bậm môi lại, không khóc thành tiếng. Nhưng nước mắt cứ trào ra ướt cả khuôn mặt trái soan. Còn anh chàng da đen thì cũng chẳnt thèm hiểu vì sao có màn bi kịch đang được diễn ra. Vì, anh đang chú hai mắt vào thân hình hấp dẫn, mê ly của tôi. Táo tợn hơn, chàng đưa bàn tay sờ sờ vào tay tôi… và nhoẻn cười tinh nghịch… Tôi đột nhiên đề nghị với Pierre:
– Em thấy hình như dì em yêu anh thật. Xem kìa. Đụ với anh da đen mà dì nhìn anh không rời… hay là … chúng mình, thử đổi nhân tình một lúc. Cho dì của em có cơ hội thoả mãn với anh, xong chúng mình lại tiếp tục như lúc nãy…? Một lời đề nghị táo bạo. Một trò chơi quái lạ mà có lẽ cả đời Pierre chưa từng nếm qua. Anh chợt gật đầu, đồng ý, rút cặc ra khỏi lồn tôi. Dì Khang cũng làm thế với anh da đen. Mặt dì tươi hẳn lên. Dì cám ơn tôi rối rít, nhảy qua ôm cứng Pierre nút lưỡi một cách nhiệt tình như lần đầu mới yêu… Hai bàn tay dì bấu mạnh vào da thịt Pierre, và lăn lộn, hôn khắp người Pierre cách thèm khát.

VN88