Bảng, dĩ nhiên phải nghiêng mình đi một chút để nhìn thấy tận tường những gì tôi biểu diễn. Tôi chơi ác, nghiêng hẳn thân mình, chỉ đưa phần sau lưng về phía Bảng ngồi. Anh chàng chịu không nổi, rời ghế, bò lại gần cạnh giường, và cố tình đối diện với phía trước của tôi. Hắn van nhỏ:
– Chị Phúc ơi, bé giờ em chưa thấy thân hình của ai đẹp ghê hồn như chị. Chị có cố tình cho em thấy hay không, mà nhè ngay lúc em có mặt trong phòng chị, chị lại…
Chỉ nói được vài câu ngắn cũn như thế rồi Bảng im lặng, vì tôi đang co hai chân lại, dang rộng cái háng ra, hai tay tôi banh nhẹ hai mép lồn cho Bảng nhìn thật rõ chiếc lồn đẹp củatôi. Mắt Bảng sưng húp, mọng đỏ Mặt hắn cũng hồng tía lên. Môi hắn khô khốc, mắp máy như muốn nói thêm cái gì nữa mà không được Tôi để ý: hai tay hắn vẫn cứbụm phần dưới của hắn. Tôi hỏi:
Bảng thấy của chị có đẹp không?
– Giời ơi, còn phải hỏi? Hắn nói. Em đã bảo thuở bé giờ em chưa nhìn thấy của ai đẹp như của chị thế..
– Đẹp đến độ em không làm sao đứng thẳng được nữa.
Chị ác quá đi thôi…
Tôi hỏi tiếp:
– Nhìn chị em mà sao Bảng lại không thể đứng thẳng người được?
– Dạ… bởi vì… khó nói quá chị Phúc ơi.
– Emthử đứng thẳng chị xem nào? Tại sao lại không được?
– Dạ em đứng được, nhưng chị phải cho phép em dùng hai tay… bụm cái của em lại. Nếu không…
– Là thếnào, chị vẫn chưa hiểu.
Tôi cố tình nói thế để Bảng yên trí rằng tôi là cô gái thơ ngây, trong khi tay tôi, một ngón đưa vào trườn lên, tụt xuống ở khe lồn ướt nhẹt những nước. Tôi nghe
Bảng rên nhỏ theo. Bỗng hắn nói:
– Em ngồi đây thêm một chốc nữa, là thế nào dái của em cũng nổ tung. Xin phép chị, em đi.