VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Bảng liếc nhìn tôi một thoáng. Hình như Bảng không thể nào ngờ tôi biết hết chuyện của nó, nên vẫn chối như cuội:
– Thật đấy chị Phúc. Mẹ con em nghèo mới vào đây tá túc giúp việc cho bà để kiếm cơm độ nhật. Thế đã là đại phúc rồi, đâu còn dám vớ vẩn chuyện bất
chính…
– Thế cách đây năm hôm, em có vào phòng chị Ngọc và chị Loan không?
Bảng giật nẩy mình. Chỉ có một giây thôi, mồ hôi Bảng toát ra ướt đầm đìa khuôn mặt, rồi nói khẽ, thật khẽ như thú tội:
– Chị Loan và chị Ngọc? Dạ… có. Nhưng không phải lỗi… của em. Mà em bị bắt buộc phải làm thế.

Giọng của Bảng đầy cảm xúc. Hình nhưbất đắc dĩ hắn phải khai hết sự thật cho tôi nghe. Mặt hắn vẫn cúi xuống không dám nhìn tôi như lúc nãy. Trong khi tôi thì lại lấy làm thíchthú vì sắp được nghe hết những bí mật động trời của hai bà chị đã làm tình với thằng con trai của chị người làm. Bảng nói:
– Thưa chị, chuyện này bắt đầu từ lâu rồi chứ không phải mới đây. Tử năm ngoái, nghĩa là năm em mới vừa ưòn mười sáu tuổi. Lúc bấy giờ em đã biết gì về đàn bà đâu. Bỗng một hôm chị Loan bảo em lên ô tô của chị ấy lau chùi cho sạch sẽ để chị chuẩnbị đi chơi ở Đồ Sơn. Lúc em chùi xe xong, chị ấy cho em một đồng, bảo em vào thay đồ để chị đưa đi phốnhờ em mua cho chị một tờ báo. Em nghe lời. Nhưng thay vì lái xe ra phố, chị ấy lái đi hướng Đồ Sơn. Khi qua Chợ Gấm, chị đưa tiền bảo em mua một tờ báo. Em còn nhớ rõ đó là tờ Phong hóa. Mua xong, em ra xe, chị tiếp tục lái đi Đến Đồ Sơn hai chị em vào một quán bên bờbiển, gọi thức ăn, toàn là những món sang trọng mà từ bé giờ em chưa tửng thấy. Chị Loan nói:
– Cứ ăn cho thật no đi. Chị em mình ở đây chơi đến chiều tối mới về.

VN88