VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Sau đó hai tay chị đẩy nhẹ mặt em và kéo thốc em lên. Tưởng đâu chị mệt muốn ngt)ng. Ai dè chị cầm cặc em cho vào lồn, bắt em đụ mạnh. Bấy giờ em đã biết nắc. Em nắc hùng hục, mồ hôi em cũng vã ra, hòa với mồ hôi chị. Cả hai như đang tắm. Và chị Phúc ơi, chỉ được có mười lăm phút, lần đầu tiên toàn thân em sung sướng cách lạ thường. Em nghe cu mình bắn ra những tia gì đó. ỏ dưới, chị Loan hẩy lồn lên, hình như cũng cùng ra với em…

Mệt ghê gớm. Em chưa từng bị mệt như thế bao giờ. Chị Loan để em nằmtrên bụng chị, và nhắm mắt, như để sống tiếp tục với dư vị cái đụ đầu tiên với em, một thằng bé nhỏ thua chị gần chín tuổi.

Kể tới đó, thằng Bảng ngồi dựa ngửa ra cạnh cửa, mắt mơ màng, như băn khoăn điều gì. Hình như hắn có điều không tiện nói cho tôi nghe. Tôi hỏi thúc:
– Sao không kể tiếp chơ chị nghe mà bỗng đứt ngang vậy? Câuchuyệnthậthấp dẫn… nóitiếp đi Bảng. Hắn vẫn ngồithừra, gương mặtkhông còn vẻ hăng say như hồi nãy nữa. Tôi nhất định không bỏ lỡ. Nên nói giọng hơi đanh hơn, như dọa hắn:
– Từy em. Nhưng nếu chị không biết hết những bí mật của em với hai bà chị, chắc chắn…
Bảng bỗng nhanh mồm nói ngay:
– Không biết em có nên nói điều bất tiện này cho chị nghe hay không. Vì nó hơi quá đáng đối với thằng bé mới hưởng cái lạ trong đời chỉ có một buổi chiều. Số là sau khi ân ái xong với chị Loan, em mệt kinh khủng, thèm một giấc ngủ ngắn cho lại sức. Không ngờ em ngủ quên đi lúc nào không biết. Chợt em nghe hai chân mình tê cứng, nên choàng mắt tỉnh dậy. Trong phòng tối đen. Em chả nhìn thấy bất cử một vật gì. Chân em bị tê cửng bởi vì bắp vế của chị Loan vắt ngang. Tiếng chị ngáy nho nhỏ bên tai em. Em khe khẽ đặt chân chị xuống giường cho chân em đỡ tê, thì chị lại kéo chân em đặt lên người chị, và nói giọng ngáy ngủ:
– Ngủ thêm tý nữa đi em, rồi hai chị em mình đánh đấm một phùa nữa. Xong gọi cơm lên ăn, rồi mình ra bãi biển hứng gió, ngắm trăng…

VN88