VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Mẹ tôi vừa ăn cơm vừa mỉm cười. Giọng chị Ngọc thật thiết tha:
– Cuốn phim đó đáng nhớ một đoạn, là lúc cô bé hỏi người tình nhỏ thua mình một tuổi: Có khi nào em chợt nghĩ ra là sẽ có cơ hội làm tình với một bà cụ không? Một bà cụ, thằng bé hỏi. Em chưa từng nghĩ đến. Nhưng nếu có dịp, thì… em cũng thử một lần cho biết. Chắc là lạ lắm phải không chị?

Lạ là cái chắc. Mình đã tạo cơ hội cho tình dục có những pha gay cấn, oái oăm càng tốt. Như chị đang…với em đây nầy. Ngoài những rung động mãnh liệt về
xác thịt, chị còn thấy những cảm xúc lâng lâng mà suốt đời không tài nào quên được. Bởi vì chị, hằng đêm, ngay từ bé, đã mơ làm sao được làm tình với thầy giáo già trong lớp. Râu tóc bạc phơ thế kia, mà ông lại cúi xuống bú lồn của mình. Giời ơi, còn bút mực nào tả nổi sự sung sướng lạ lùng đó?

Mẹ tôi vừa gắp thức ăn, mà mắt lơ đãng nhìn đi một góc khác. Hình như bà đang bị kích thích bởi câu chuyện và giọng kể đầy dâm tính của chị Ngọc. Trí óc bà đang lơ mơ với chùm ý nghĩ, có thể đã, và đang dậy lên trong tâm tư thầm kín của bà. Chắc chắn là thế. Vì không thế tại sao bà lại chịu đứng cạnh chị Ngọc bên kia đầu tường, để nhìn lén cảnh tôi với Bảng ái ân ầm ầm bên này? Và không thế, tại sao nãy giờ khi chị Ngọc bắt đầu kể, bà không chịu nhận ngay. Mà nghe xong, bà còn đãng trí, nhìn bâng quơ, trong khi tay đang gắp thức ăn? Hai chị tôi, có lẽ không tinh ý, bắt được mạch của mẹ tôi. Chị kể như để thỏa mãn cái máu thèm địt trẻ con của hai chị. Mà không tài nào ngờ nổi mẹ tôi, cũng là một phụ nữ, tuy hơi lớn tuổi cũng có những ham muốn, những ước mơ lãng mạn, như mọi người khác. Vì chiều nay, trong khi tôi sáng kiến hỏi thử thằng Bảng xem nó có muốn làm tình với một bà cụ không thì tôi hơi liếc về phía bà. Mặt bà có vẻ say sưa theo dõi từng chữ của hai đứa tôi Tôi còn cố tình gài câu: Nếu em muốn, sẽ có ngày được người ta cho, không những thử, mà còn có thể xin em trở thành tình nhân vĩnh viễn…

VN88