VN88 VN88

Chuyện tình thời chiến tranh

Mẹ nhìn từng cặp, mẹ không tin họ là những người ngoại tình. Vì toàn là các sĩ quan cao cấp. Những cô đầm tóc vàng thì cô nào cũng xinh nhưtài tử điện ảnh. Mẹ chỉ ngồi yên lặng uống nước. Và đầu óc cứ lởn vởn suy nghĩ hai chữ Ngoại Tình. Nửa giờ sau, Ngọc trở lại bàn, mang theo một sĩ quan Tây, tuổi trạc ba mươi, còn rất trẻ, giới thiệu cho mẹ:
– Đây là ông Jack, sĩ quan Không quân. Con muốn mẹ nhảy với ông ta một vài bản cho vui. Chứ ai lại đến vũ trường mà ngồi uống nước khơi khơi như thế buồn chết đi.

Mẹ chưa kịp phản ứng gì cả, thì Jack dìu mẹ ra sàn vừa lúc ban nhạc cất bài Tango. Dĩ nhiên mẹ nhảy không hay, chỉ theo chân của Jack. Kế đó là một bản
Slow Jack ôm sát người mẹ như ôm một nhân tình. Thoạt đầu mẹ có hơi ngường ngượng. Nhưng nhìn quanh chẳng có ai là người Việt, ngoại trừ chị Ngọc, mẹ cũng nhầm mắt đưa chân. Jack thì thào bên tai mẹ:
– Bà xinh quá, chẳng trách có cô con gái đẹp như Ngọc. Rất hân hạnh được quen biết với bà. xin lỗi bà tên gì?
– Dạ tên tôi và Vân, Trúc Vân.
– Đàn bà Việt Nam thật nhu mì, dễ thương. Được quen với Vân là điều hân hạnh vô cùng to lớn với tôi. Ước gì tình bạn này sẽ kéo dài mãi mãi, nhé Vân?

Mẹ gật đầu cho qua chuyện, nhưng Jack vẫn đeo cứng, vẫn bắt chuyện, và nhất là vẫn liên tục dìu mẹ ra sân. Mẹ nhớ không lầm, hình như lần thứ tư, khi Jack dìu mẹ nhảy bản Slow khác thì, thì, hắn kéo sát mẹ vào lòng hắn. Trông hắn trề, và đẹp trai quá. Mẹ ngượng với chính mình. Mẹ muốn nửa từ giã hắn để đi về, nửa muốn xiêu lòng ở lại chơi cho hết cuộc vui. Nhìn quanh tìm Ngọc, nhưng cô bé đã biến đi đâu không biết. Thấy mẹ nhìn quanh. Jack biết mẹ đang muốn tìm Ngọc, nên chàng nói ngay:
– Ồ, Ngọc, cô ấy đã đi với bạn trai đến một vũ trường khác rồi. Cô bảo sẽ trở lại vào lúc năm giờ sáng. Hay bà có muốn tôi đưa đi đâu không, lúc năm giờ mình quay lại?

VN88