Jack ngừng nhảy. Chàng nâng mặt mẹ lên nhìn, chàng không ngờ câu mẹ nói Hiện sinh hơn những điều chàng tưởng. Chàng quỳ xuống, áp sát mặt vào lồn mẹ. Hai chân mẹ bỗng dang ra. Và hơi nóng từ môi chàng phà nhẹ. Tất cả bản năng sinh lý của mẹ vùng dậy. Lưỡi của Jackđã vào quét khe lồn, rồi chàng ngậm hột le mẹ mà nút êm đêm. Tiếng nhạc vẫn vang vang. Mẹ đứng như trời trồng, chịu đựng đường lưỡi tuyệt vời của Jack. Mặt mẹ nhăn rứm, diễn tả nỗi niềm hoan lạc Jack đang ban cho lần nữa. Tại sao phải có đạo đửc ở đây, khi mà người yêu Jack hạ mình làm nô lệ, một Đại úy phi công nhỏ tuổi hôn mẹ, đẹp trai như minh tinh màn bạc, đang tận tình truyền sang mẹ từng cơn sướng tuyệt vời.
Jack liếm, Jack bú, Jack nút hột le… chàng làm gì cũng kích động, toàn thân mẹ lên cơn bão dữ, như cuồng phong, như biển cả dậy sóng. Mẹ buông hết, theo ttlng nhịp quét của chiếc lưỡi chàng trên âm hộ. Rồi Jack đứng thẳng dậy, như một thần tượng cao nghệu, tinh anh, Jack ẵm mẹ lên, bắt mẹ dùng tay đưa dương vật của chàng vào âm đạo. Hai chân mẹ quàng vòng lưng của Jack. Mặt mẹ áp sát vào ngực chàng, cứ thế mẹ nắc tới. Jack gục vào tóc mẹ la nho nhỏ:
– Sao nó giống hệt những mùa hè anh về thăm Leon quá, Vân ơi. Anh biết bà cô mình lớn hơn anh những hai mươi bốn tuổi. Bà mang cùng dòng máu như anh. Nhưng điều đó có nghĩa gì khi Hiện sinh hiện diện. Cũngnhư anh biết em là mẹ của Ngọc, của Loan… Hình như, thế mới cho anh khoái lạc thực sự khi giao tình. Muôn năm Hiện sinh! Bất tử Hiện sinh? Đẹp quá Vân ơi!