Cả hai ra khỏi cửa, khóa lại. Căn phòng lại âm u, im lìm. Mẹ nhìn Philip. Trông nó bé con, tuổi thơ thua cả con nữa. Mẹ phải xưng hô thế nào cho tiện đây. Mẹ đangtìm lối nói với Philip, thì cậu bé đã chồm tới, cầm tay mẹ, ấp úng:
– Họ đã sắp sẵn rồi. Hai chúng mình chỉ việchưởng thôi Chị Vân sẵn sàng chưa?
– Sẵn sàng? Sẵn sàng điều gì? Mẹ vờ thơ ngây hỏi Philip như thế.
Cậu bé cũng không vừa, lại chồm lên lần nữa, sát mặt vào mặt mẹ, rồi đáp xuống hôn môi mẹ nồng nàn như đã quen từ tiền kiếp. Rõ ràng mẹ chưa sẵn sàng gì cả Đêm qua thì Jack dù nhanh, cũng còn có thứ tự, lớp lang. Còn cậu bé này thì như lửa gặp xăng. Vội vã, đánh nhanh đ~n độ mẹ trở thành thụ động, nằm đó chịu trận. Mẹ, lúc đó như một cô gái xuân thì, đang được một chàng trai đưa về phòng riêng, tấn công tình dục. Ư, tại sao mẹ không thử sống một lần với cảm giác là lạ đó? Gương mặt trẻ như măng lột của Philip, trẻ đến độ nhìn, không ai có thể nghĩ rằng Philip là mười bảy tuổi.
Mẹ đưa lưỡi qua cho Philip nút, rồi hôn. Mà lòng mẹ đang ngao du mãi tận thiên đàng xa lạ. Lạ hoắc, ly kỳ như chuyện thần tiên. Làm sao một chị già đã bốn hai, mà lại được cậu bé non choẹt, người ngoại quốc, đang hôn nồng nàn như một nhân tình? Ngọc sắp đặt cuộc tình này từ lúc nào? Sao Ngọc cả quyết mẹ sẽ bằng lòng ăn nằm với cậu bé thua con út của mẹ?